HÔN NHÂN KHÔNG LỰA CHỌN - Trang 212

Còn có Lam Dư Khê, anh ta gọi điện đến hỏi tình hình của Diệp Dĩ

Muội.

Tần Hàm Dịch chỉ lạnh lùng trả lời một câu: “Cô ấy rất tốt” sau đó

liền cúp máy luôn.

Bao nhiêu năm là anh em với nhau, Lam Dư Khê có ý với Diệp Dĩ

Muội sao anh lại nhìn không ra chứ?

Sau khi nhận hai cuộc điện thoại, căn phòng càng như chìm vào sự im

lặng hơn, người người đều có những suy nghĩ của riêng mình.

Mãi cho tới khi tiếng đập cửa tới tấp vang lên tới tấp mới phá tan sự

tĩnh lặng giữa hai người.

Cả hai đều giật mình ngồi dậy.

“Chúng ra đi ra xem thế nào.” Tần Hàm Dịch nhanh chân chạy lại bên

cạnh dường, kéo tay Diệp Dĩ Muội: “Cầm theo điện thoại.”

“Ừm.” Diệp Dĩ Muội gật đầu, cầm theo điện thoại, xuống khỏi

giường, đi giày vào, được anh nắm tay đi ra khỏi phòng ngủ.

“Anh nói xem là ai?” Diệp Dĩ Muội căng thẳng hỏi.

Tính toán thời gian, bây giờ vừa lúc đúng tròn mười tiếng đồng hồ.

Cũng có thể, người đến là nhân vật thẹ chốt trong sự việc này.

“Đi ra xem chẳng phải là biết rồi à?” anh không muốn đoán, càng

đoán anh như càng muốn phát điên lên.

“Ừm!” Diệp Dĩ Muội gật đầu, trong lòng thấp thỏm cùng anh đi ra

ngoài cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.