HÔN NHÂN KHÔNG LỰA CHỌN - Trang 225

Diệp Dĩ Muội trong lòng thấy đau vô cùng, cô hiểu lầm rằng anh đang

xin lỗi thay cho Hạ Lam: “Không phải lỗi của anh, cảm ơn anh đã tới tiễn
đưa mẹ tôi.”

Cô vẫn luôn là người ân oán phân minh, cho dù Hạ Lam là vì anh nên

mới ra tay với mẹ cô như thế, nhưng cô cũng không thù hằn anh.

“Em bớt đau buồn nhé!” anh đưa tay lên đang định vỗ nhẹ vào vai cô,

thì phía sau cô là ánh mắt lạnh lùng như thể đóng băng người trước mặt
hướng chằm chằm về phía anh.

Hứa An Ca không hề sợ thân phận của Tần Hàm Dịch, nhưng anh

không muốn làm Diệp Dĩ Muội phải buồn.

Diệp Dĩ Muội chú ý thấy ánh mắt khác thường của anh liền quay đầu

lịa nhìn, khi ánh mắt lạnh lùng của Tần Hàm Dịch lọt vào mắt cô, cô lại
một lần nữa nghĩ tới việc che đậy của anh cho Hạ Lam.

Sự việc này, giống như một mũi kim chọc vào trái tim cô vậy, không

thể chạm tay vào, hề chạm vào là lại đau nhói.

“Dĩ Muội, anh còn có việc, anh đi trước đây.” Hứa An Ca không muốn

ở lại đây để làm cho Diệp Dĩ Muội buồn thêm, anh lập tức rời đi.

“Ừm.” lúc này Diệp Dĩ Muội mới thu về ánh mắt nhìn Tần Hàm Dịch,

cô cúi người trước Hứa An Ca, cảm ơn vì sự thăm viếng.

Trong tang lễ, Diệp Dĩ Muội luôn nói với bản thân mình phải mạnh

mẽ kiên cường, cô cũng thực sự đã làm được.

Mãi cho tới khi, mẹ cô được chôn xuống, cô tiễn tất cả những người

khách, cô luôn giữ cho cảm xúc được mạnh mẽ lúc này cô liền quỳ rụp
xuống mặt đất không chịu rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.