Thương Ngao Liệt hàng năm chỉ chìm đắm trong hoàn cảnh nghiên cứu
buồn chán cô độc, từ khi còn trẻ đã vùi đầu vào việc học, làm thế nào để
khống chế dục vọng chinh phục của bản thân.
Cho đến hôm nay, anh muốn chinh phục rốt cuộc không còn chỉ là những
công trình nghiên cứu kia nữa, mà là một cô gái nhỏ xinh đẹp mềm mại.
Ngoài cửa sổ ánh trăng như nước, trên bàn ăn trong phòng khách còn bày
la liệt những món ăn đã nguội lạnh. Trong phòng ngủ, không khí mờ ám
còn chưa tan hết, trên bệ cửa sổ là chậu hoa xanh Hạ Nhã mua, trên mặt đất
còn có chiếc mũ sinh nhật ai đó để lại.
Mọi thứ đều như trước, lại tựa hồ tất cả đều đã hoàn toàn khác trước.
Dưới ánh đèn là bóng dáng trần trụi của anh bao phủ cô. Hai gò má cô
ửng hồng, đầu óc choáng váng. Tay anh trượt vào quần áo của cô, lướt qua
mỗi một tấc da thịt lõa lồ, đầu ngón tay xoa nhẹ, vân vê nụ hoa mẫn cảm.
Hai mắt Hạ Nhã nửa khép, chóp mũi bị mùi rượu nồng đậm trong cơ thể
làm xuất mồ hôi. Cô bị Thương Ngao Liệt ngậm lấy môi, trằn trọc hôn, ánh
mắt của anh rất khác so với trước đây.
Trên chiếc giường đôi màu đậm, Hạ Nhã cảm giác khóa kéo váy dãi đã
bị người cởi ra, đột nhiên gió mang hơi lạnh thổi qua cửa sổ làm thân thể cô
hơi rụt lại. Thương Ngao Liệt mím môi, giống như là nở nụ cười.
Tấm màn hoa văn màu sắc cô mua đang theo gió nhẹ nhàng lay động,
dưới ánh đèn ảm đạm, trong mắt càng lộ vẻ diêm dúa lẳng lơ chọc người.
Quần áo hầu như không còn, Thương Ngao Liệt hôn lên môi của Hạ Nhã
không hề chỉ là mềm mại, mà như mang theo một ngọn lửa nóng. Nụ hôn
của anh dời xuống trước ngực cô, hai tay chạm đến cơ thể mềm mại cùng
cặp mông đẫy đà của cô.