HÔN ƯỚC VÀ NỖI ĐAU - Trang 107

sâu vào tim em nhưng em vẫn không thể ghét anh, em không thể hận anh
được vì con tim và lý trí không cho em được làm điều đó, nó cứ mãi nói là
em yêu anh. Anh à, đứa con đã mất của chúng ta, à không, đứa con đã mất
của em, nó thật sự là con của anh, nó là con của anh mà không phải là của
ai khác và em cũng vậy, em vẫn là của anh mà không phải của bất kỳ một
người đàn ông nào khác nhưng đến lúc anh biết được sự thật này thì đã quá
muộn rồi phải không anh? Con chúng ta đã không còn và tình yêu mà em
dành cho anh chắc có lẽ cũng đã phần nào tan biến. Hôm nay, em đã đọc
được bài báo nói về việc đính hôn của anh và Gia Nghi, nếu anh thật sự yêu
cô ấy thì em xin được chúc anh mãi sống hạnh phúc bên cô ấy và em xin
được chúc anh và cô ấy sẽ có được thật nhiều những sinh linh bé nhỏ. GỬI
ANH, NGƯỜI EM ĐÃ TỪNG RẤT YÊU. "

Hắn khụy xuống đất, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt điển trai. Hắn nói

trong vô vọng:

- Bảo Phương, anh...xin lỗi...em. Anh... yêu em, anh yêu...em thật sự và

chưa bao giờ...thay đổi. Xin...em hãy...trở về bên anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.