HÔN ƯỚC VÀ NỖI ĐAU - Trang 91

- Hứ, cô nói cô có thai, là con của thằng nào. À, mà chắc cô cũng không

biết đâu, một con người như cô cơ mà. - Hắn cười khẩy một cái.

Từng câu nói của hắn như những vết dao cứa sâu vào tim nó, nó đau

lắm, đau lắm, nó rất muốn khóc nhưng nó cố kìm lại những giọt nước mắt
không để cho nó rơi. Nó hít một hơi rồi nói:

- Nó là con của anh đấy, Quang Bảo à.

- Hứ, con tôi? Con tôi sao? - Hắn cười mỉa mai bước đến trước mặt nó.

- Bốp. - Hắn tát nó một cái rồi quát lên. - Một con người như cô, làm sao

dám chắc đó là con của tôi.

- Nó đúng là con của anh mà. Quang Bảo à, anh tin em đi, xin tin em đi.

- Nó quỳ xuống nắm lấy cánh tay hắn nức nở.

- Cô còn dám nói đó là con tôi à. - Hắn hất tay nó ra, quay qua Gia Nghi

đang đứng xem kịch hay từ nãy cho đến giờ - Gia Nghi, bây giờ em có thể
tiếp tục nhưng nhớ đừng đánh vào bụng cô ta, đừng để cô ta xảy thai. Anh
muốn xem xem khi cô ta sinh con, đem xét nghiệm ADN rồi coi cô ta còn
nói gì được nữa.

Hắn nói rồi quay lưng bước đi lên lầu, hắn không muốn đứng đó nhìn

khuôn mặt giả tạo của nó nữa. Nhìn nó đau khổ, hắn cũng đau lắm nhưng
hắn không thể nào chấp nhận được việc nó phản bội hắn rồi sau đó mang
thai. Hắn không thể nào chấp nhận được chuyện đó, hắn phải bắt nó chịu
đau khổ gấp trăm ngàn lần. Hắn cũng rất muốn đứa con trong bụng nó là
con của hắn nhưng hắn không thể nào tin được, hắn nhất định phải chờ nó
sinh rồi sau đó đem xét nghiệm.

Còn về phần nó, sau khi bị Nghi hành hạ, nó lại lết thân mình ra cái cây

ngoài vườn, nó ngồi dựa mình vào thân cây mà khóc, nó đã khóc, khóc rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.