HÔN ƯỚC VÀ NỖI ĐAU - Trang 95

- Tao đâu có bị gì đâu.

- Đưa tao xem. - Uyên giật cánh tay nó rồi kéo tay áo lên. Uyên không

thể tin vào mắt mình được nữa. - Quang Bảo đánh mày hả?

- Không, là tao đi không cẩn thận rồi vấp ngã thôi.

- Mày định lừa ai, rõ ràng đây là vết dây da đánh.

- Tao...

- Vậy có phải Gia Nghi đánh mày không?

- Tao đã nói là không có gì mà.

- Thôi, Uyên. Nếu Bảo Phương đã không chịu nói thì đừng ép em ấy

nữa. - Hoàng Bảo là người im lặng từ nãy đến giờ đột nhiên lên tiếng.

- Được, nếu mày đã không chịu nói thì tao cũng không ép. Chúng ta cắt

bánh kem ăn thôi. - Uyên nói.

Ở lại nói chuyện vơi nó một chút thì Uyên và Hoàng Bảo cũng ra về, khi

chiếc xe đã đi khỏi nhà nó, Uyên nói:

- Anh chở em đến công ty hắn đi.

- Em muốn làm gì?

- Em không muốn Bảo Phương chịu đau khổ nữa, em sẽ dắt nó đi.

- Được, anh đến đó cùng em.

- Không cần đâu, anh chỉ cần chở em đến là được rồi,

- Không, anh sẽ đi cùng em, dù sao Bảo Phương nó cũng là bạn của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.