HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 624

Thiếu niên giục:
- Ngươi nói ra đi để ta khỏi phải đoán.
Hồng Bào Nhân lẳng lặng. Thiếu niên lại hỏi:
- Những việc bên Phi Diệp Thạch, các hạ định xử trí như thế nào?
Hồng Bào Nhân đáp:
- Du mỗ phải tới đó một phen mới quyết định được. Đa vương gia có

điều gì dạy bảo không?

Thiếu niên chỉ đáp được một tiếng "được rồi" đoạn trở gót đi ngay. Y đi

mấy bước rồi quay lại nhìn Hồng Bào Nhân nói mấy câu. Tô Bạch Phong
vận hết nhĩ lực mà không nghe được tiếng nào nữa.

Hồng Bào Nhân "ồ" một tiếng rồi hai người cất bước, sóng vai ra khỏi

tòa nhà hoang phế. Tiếng chân bước mỗi lúc một xa.

Tô Bạch Phong chờ đến lúc không nghe thấy gì nữa mới đứng dậy bước

ra khỏi góc tường. Chàng rũ áo thủng thẳng đi tới chỗ hai người vừa đứng,
tự nói một mình:

- Hồng Bào Nhân xưng hô gã thiếu niên bằng Đa vương gia. Trong giới

võ lâm Trung Nguyên dường như chưa nghe ai nói đến người nào họ Đa...
chẳng nhẽ gã là... Cửu Ngọc Đa Nhĩ Cổn, một nhân vật nổi tiếng tâm cơ
thân mật làm nội trụ ở đất Nữ Chân?

Tô Bạch Phong nghĩ tới đây bất giác hít một hơi khí lạnh. Y nói tiếp:
- Nghe họ nhắc tới chuyện hội miếu, ta đoán quả đã không lầm, Du Hữu

Lượng không khéo bị nguy rồi...

Y đưa mắt nhìn lại bón xác chết lần nữa rồi vọt người ra khỏi tòa nhà

hoang phế theo lối đi nhỏ hẹp trong rừng mà ra.

Nhắc lại Du Hữu Lượng cùng lão già tóc bạc ở trong căn nhà gianh bỗng

nghe bên ngoài có tiếng bước chân. Người mới đến đã dừng bước ở ngoài
cửa. Du Hữu Lượng đưa mắt nhìn ra thì người này khoảng bảy mươi tuổi,
mình mặc áo vá trăm chỗ nhưng rất sạch sẽ. Chính là Vân Long Ông -
Bang chúa Cái Bang.

Vân Long Ông ngó thấy Du Hữu Lượng cũng "Ồ" lên một tiếng ra vẻ

kinh ngạc hỏi:

- Vị tiểu huynh đệ sao cũng ở đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.