HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 794

- Lão tăng tự nghĩ:
Độc vật tuy bị ngăn chặn, nhưng cần tìm nơi an toàn để điều dưỡng và

vận công thúc đẩy chất độc ra ngoài. Lão tăng liền ráng chịu nhịn đau rời
khỏi căn nhà gianh bỗng gặp một người tiều phu cho vào nhà tạm trú...

Thiên Cơ hòa thượng ấp úng hỏi:
- Pho thạch tượng ở trong cỗ kiệu kia...
Phù Vân đại sư ngắt lời:
- Lão tăng ở nhà tiều phu điều dưỡng mấy bữa, người tiều phu đột nhiên

ngó thấy lão tăng vận công lại nghe nói ở núi Côn Luân thánh Sơn hắn rất
kinh ngạc cho là người thần. Lão tăng trăm miệng không hề giải thích. Tiều
phu thường qua lại Ngân Xuyên mua bán củi gỗ, đem vụ này tiết lộ ra
ngoài. Thế rồi hàng trăm hàng ngàn thiện nam tín nữ khắc một pho thạch
tượng đặng đưa về Côn Luân.

Lão nói một hồi tới đây, ai nấy lắng tai nghe. Đột có thanh âm lạnh lẽo

cất lên:

- Thật là một thiên cổ tích hay tuyệt. Diệu tuyệt!
Mọi người giật mình kinh hãi nhìn về phái phát ra thanh âm thì người nói

câu này chính là thanh niên Du Hữu Lượng.

Phù Vân đại sư xoay mình như cơn gió lốc trầm giọng hỏi:
- Phải chăng Du thí chủ định nói lão tăng?
Du Hữu Lượng thản nhiên đáp:
- Đúng rồi!
Chàng thốt ra câu nói kinh người ai nấy đều trợn mắt há miệng.
Thiên Cơ hòa thượng lên tiếng:
- Du thí chủ! Thí chủ...
Phù Vân đại sư ngắt lời:
- Lão tăng muốn nghe tiếng chuông của Du thí chủ.
Du Hữu Lượng đáp:
- Còn ai là không nghe rõ nữa? Nhất thiết đều là chuyện giả trá.
Phù Vân đại sư sửng sốt. Nhưng chỉ trong nháy mắt lão cười nói:
- Du thí chủ! Thí chủ nói giỡn rồi. Nhưng trong trường hợp này mà nói

giỡn là không hợp cách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.