HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 806

- Bốn người chúng ta hiệp lực chẳng hiểu có thể đẩy được cái cột đá lấp

cửa điện không?

Thái Bình đạo trưởng đáp:
- Hãy thử xem sao.
Bốn người chia nhau đứng thành vị trí. Tám bàn tay đồng thời phóng

chương đánh ra, chưởng phong rít lên veo véo mà cây cột lớn chẳng mảy
may chuyển động. Bây giờ bốn người mới phát giác công lực trong mình
chỉ còn bốn, nam thành. Ai nấy kinh hãi vô cùng!

Bất thình lình trong làn khói có tiếng vang nhỏ nhẹ vọng ra. Tiếng vang

quái dị này tựa hồ từ đằng xa đưa đến.

Những tiếng vo ve không nhất định ở chỗ nào khiến cho trong điện càng

thêm vẻ thần bí quái dị.

Nhan Bách Ba hai tay lạnh như băng nắm chặt lấy cổ tay Du Hữu

Lượng, cất giọng run run nói:

- Du huynh... Tiểu đệ cảm thấy trong lòng cực kỳ trống trải.
Du Hữu Lượng thấy hai bàn tay của Nhan huynh đệ này nhẵn nhụi mà

lại mềm mại chư bàn tay con gái, khiến chàng không khỏi kinh ngạc. Trong
lúc xuất thần chàng quên bẵng mối nguy hiểm chung quanh.

Nhan Bách Ba đột nhiên cảnh giác, đưa thì ngó trộm Du Hữu Lượng một

cái rồi rụt vội tay về.

Làn khói ngũ sắc hiện ra trước mặt mọi người một cảnh tượng quái dị.
Một làn mù từ trước cỗ kiệu bốc lên quyện với làn khói ngũ sắc. Trong

cảnh mờ mịt dường như có vô số quái thú nhe nanh múa vuốt muốn nhảy
xổ tới chụp mọi người.

Quần tăng trải qua mấy phen biến cố tinh thần suy nhược, bây giờ lại

thấy ảo tưởng mơ hồ, không khỏi bị kích thích. Một số nhà sư đã bật ra
tiếng la hoảng rồi chết giấc.

Thiên Cơ hòa thượng phóng chưởng đánh ra. Làn mưa ngũ sắc tan đi bốn

phía, ảo ảnh mất hết.

Lại mấy tiếng lách cách vang lên.
Cặp mắt pho tượng đá lại sáng ngời. Du Hữu Lượng đang ngưng thần

phòng bị bỗng thấy tượng đá tự động vọt ra khỏi cỗ kiệu nhảy nhót tiến về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.