HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 942

Hán tử nhà nông quẩy hai cái rương đen cất bước. Triệu Phụng Hào thấy

mùi máu tanh hôi càng nồng nặc xông vào mũi khiến lão phải buồn nôn.

Lão đưa mắt nhìn hai cái rương gỗ đen, trong lòng xoay chuyển ý nghĩ

rồi lăn người ra ngăn chặn trước mặt hán tử hỏi:

- Không hiểu trong rương gỗ này đựng vật gì?
Hán tử thoáng lộ vẻ kinh hãi, hỏi lại:
- Lão tiên sinh hỏi cái đó làm chi?
Triệu Phụng Hào trầm giọng đáp:
- Lão phu đoán càn thì mùi máu tanh chắc từ trong những chiếc rương

này tiết ra.

Hán tử biến sắc, nhưng chỉ thoáng qua rồi lại trở lại trấn tĩnh, cười khanh

khách nói:

- Té ra là lão tiên sinh nói về cái này. Sáng sớm hôm nay tiểu đệ mổ một

con heo mập, muốn gánh xuống thị trấn ở dưới chân núi để bán...

Triệu Phụng Hào ủa một tiếng, trong lòng chàng càng thêm nghi hoặc

chỉ muốn mở rương ra coi, nhưng chẳng có lý do gì bắt đối phương làm
thế, lão liền đứng sang bên đường để nhường lối.

Hán tử quẩy gánh hàng rảo bước đi xuống.
Triệu Phụng Hào đứng ngẫm nghĩ một lúc, khi quay lại thì đối phương

đã mất hút.

Triệu Phụng Hào thấy cước trình hán tử mau lẹ phi thường hiển nhiên

mình mang khinh công thượng thặng, lão chợt tỉnh ngộ dậm chân tự nói
một mình:

- Thằng cha đó thái độ rất khả nghi. Sao ta lại để hắn đi một cách khinh

suất? ...

Lão còn đang tính toán thì đột nhiên có tiếng thở dài vọng lại. Lão nhìn

về phía phát ra thanh âm, nhưng mé tả là vách núi đứng dựng chỉ có một
cái huyệt nhỏ hình tròn. Lão đang quan sát tình thế, đột nhiên lại nghe tiếng
thở dài nữa lọt vào tai. Bây giờ lão có thể xác định thanh âm kia từ trong
sơn động phát ra không còn nghi ngờ gì nữa.

Triệu Phụng Hào đề khí tung mình chuồn vào cửa động, trong động tối

om.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.