HỒNG LÂU MỘNG - Trang 835

Hồi 44.

Chuyện xảy bất ngờ, Phượng Thư đâm ghen;

Mừng ngoài tưởng tượng, Bình Nhi trang điểm.


Bảo Ngọc cùng chị em đang ngồi xem diễn vở Kinh thoa ký, Đại Ngọc xem đến hồi
“Người chồng ra tế vợ”, liền bảo Bảo Thoa:
Vương Thạch Bằng không thông một tí nào. Tế chỗ nào chẳng được, lại cứ phải ra tận bờ
sông? Tục ngữ nói: “Trông thấy vật lại nhớ đến người”, nước ở khắp mặt đất đều do một
nguồn mà ra, múc một bát nước ở nơi nào cũng được, rồi nhìn vào đấy mà khóc, thế cũng
đã hết lòng với người khuất rồi.
Bảo Thoa không trả lời, Bảo Ngọc nghe xong lại ngẩn người ra.
Giả mẫu nghĩ bụng: “Hôm nay khác mọi ngày, phải làm thế nào cho cháu Phượng vui
suốt ngày mới được”. Nhưng vì người mệt, Giả mẫu đành chỉ ngồi ngả ở trên giường
cùng Tiết phu nhân xem hát, muốn ăn gì thì chọn mấy thứ bày ở trên kỷ, vừa ăn vừa nói
chuyện. Còn hai bàn rượu của mình thì đem thưởng cho bọn a hoàn và những người đàn
bà đứng hầu không có cỗ ăn, bảo họ mang ra thềm trước cửa sổ mà ngồi, muốn gì tùy ý,
không cần phải câu nệ lễ phép. Vương phu nhân và Hình phu nhân ngồi trước cái bàn cao
kê ở dưới. Các chị em ngồi ở mấy bàn rượu bên ngoài. Giả mẫu thỉnh thoảng dặn bọn
Vưu thị: Mời cháu Phượng ngồi vào ghế trên, rồi các chị thay ta tiếp nó, để bõ công nó
vất vả quanh năm.
Vưu thị vâng lời, cười nói: Thím ấy nói không quen ngồi chỗ trên, gò bó ngượng nghịu
lắm. Ngay rượu cũng chẳng chịu uống.
Giả mẫu cười nói: Cháu không biết mời, để bà ra mời nó vậy. Phượng Thư vội chạy lại
cười nói:
Xin bà đừng nghe chị ấy, cháu đã uống những mấy chén rồi. Giả mẫu cười, sai bọn Vưu
thị:
Kéo nó ra, ấn nó xuống ghế, các người phải thay nhau mời rượu, nếu nó vẫn không chịu
uống, ta sẽ thân hành đến mời mới được.
Bọn Vưu thị cười, rồi kéo Phượng Thư ngồi xuống, sai người lấy chén rót rượu, nói:
Đầu năm chí cuối, thím hết lòng chiều chuộng cụ, bà Hai và chúng tôi. Tôi chẳng có gì
đáp lại. Hôm nay xin thân rót chén rượu này chúc mừng thím. Ngoan nào! Thím uống
ngay chén rượu ở tay tôi đi.
Phượng Thư cười nói: Nếu chị có lòng kính tôi, thì quỳ xuống đây tôi mới uống.
Đừng làm bộ nữa! Bảo cho mà biết: chẳng dễ mà gặp được dịp này đâu. Mai sau liệu có
được ngày này mãi không? Hãy cố mà uống mấy chén.
Phượng Thư thấy không từ chối được, đành phải uống hai chén. Rồi đến bọn chị em lại
mời, Phượng Thư đành phải uống hai hớp. Già Lại thấy Giả mẫu cao hứng, cũng phải
góp vui, dẫn các già khác đến mời rượu. Phượng Thư không thể từ chối được, đành phải
uống hai hớp. Bọn Uyên Ương cũng đến mời, Phượng Thư không uống được nữa, vội
van vỉ:
Các chị ơi, tha cho tôi, ngày mai tôi sẽ uống. Uyên Ương cười nói:
Nếu thế thì chẳng hóa ra chúng tôi bẽ mặt lắm hay sao? Ngay đến bà Hai cũng còn có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.