HỒNG LÂU MỘNG - Trang 103

Vương phu nhân nói: Con xem những ai rỗi thì sai độ bốn nữ tỳ mang đi là đủ, còn phải
hỏi ta làm gì?
Phượng Thư lại cười hỏi: Hôm nay chị Trân mời con ngày mai sang chơi, vậy ở nhà có
việc gì không?
Có việc hay không cũng chẳng cần gì, mỗi khi chị ấy mời cả chúng ta thì con không được
tự do. Nay không mời chúng ta chỉ mời một mình con, đủ biết chị ấy có bụng tốt, muốn
cho con được thoải mái hơn. Con chớ nên phụ lòng người ta, sang chơi là phải.
Phượng Thư vâng lời. Chị em Lý Hoàn, Thám Xuân đến hỏi thăm xong cũng đều về
buồng mình.
Ngày hôm sau, Phượng Thư sắm sửa xong, đến trình Vương phu nhân rồi lên trình Giả
mẫu để đi. Bảo Ngọc nghe thấy cũng đòi đi theo. Phượng Thư bằng lòng. Bảo Ngọc lập
tức thay quần áo, rồi hai chị em ngồi cùng xe đi sang phủ Ninh. Bấy giờ Vưu thị, vợ Giả
Trân, cùng con dâu là Tần thị, vợ Giả Dung đều dẫn tỳ thiếp ra cửa đón.
Vưu thị vừa trông thấy Phượng Thư, cười giễu một hồi, rồi dắt tay Bảo Ngọc vào trong
phòng ngồi. Tần thị pha nước, Phượng Thư nói:
Chị và cháu mời tôi sang có việc gì? Có gì thì mang ra? Tôi còn bận việc đây. Vưu thị,
Tần thị chưa kịp trả lời, thì bọn đàn bà hầu cười nói:
Hôm nay mợ không sang đây thì thôi, đã sang thì không thể về ngay được. Đương nói
chuyện, Giả Dung ra chào, Bảo Ngọc nói:
Anh Cả hôm nay đi vắng à?
Vưu thị nói: Hôm nay anh đi ra ngoài thành thăm bác.
Lại nói: Xem ra chú hơi buồn, ngồi đây làm gì, đi ra ngoài mà chơi. Tần thị cười nói:
Lần trước chú Bảo muốn gặp em tôi. Hôm nay may sao nó đương ngồi ở buồng học kìa,
sao chú không sang chơi?
Bảo Ngọc muốn đi ngay. Vưu thị, Phượng Thư đều ngăn lại: “Vội gì thế?” Và bảo người
nhà “Phải cẩn thận đưa đi, đừng để chú ấy phải bực mình”.
Phượng Thư nói:
Đã thế sao không gọi cậu ấy sang đây, ta cũng muốn gặp. Vưu thị cười nói:
Thôi, thôi! Gặp làm gì? Bạo dạn đâu bằng trẻ nhà mình. Con nhà người ta e dè nhút nhát
quen, đã gặp ai sấn sổ như thím bao giờ. Khéo lại làm người ta cười chết đi được. Phượng
Thư cười nói:
Tôi không cười ai thì thôi, chứ lại để cho đứa bé cười tôi à?
Giả Dung nói: Nó vốn hay thẹn, không dám đến gần chỗ đông bao giờ. Thím có trông
thấy xin đừng bực mình.
Phượng Thư gắt:

Nó là con vua Na Tra

77

, ta cũng đòi gặp cho được, đừng nói láo. Nếu không mang nó đến

đây, ta sẽ cho mày cái tát bây giờ.
Giả Dung cười nói: Cháu không dám cưỡng lời, sẽ dắt nó lại.
Lát sau, một cậu bé được đưa đến, so với Bảo Ngọc, gầy hơn một chút, nhưng mặt mũi
sáng sủa, môi son, má phấn, dáng người tuấn tú, đi đứng phong nhã, hơn hẳn Bảo Ngọc,
chỉ có phần nhút nhát như con gái thôi. Cậu bé bẽn lẽn đến chào Phượng Thư. Phượng
Thư thích lắm, đẩy Bảo Ngọc một cái, cười nói:
Thử sánh xem nào!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.