HỒNG LÂU MỘNG - Trang 1118

Long vội bỏ chén rượu xuống, chạy ra quát cho im đi, buộc riêng mỗi con ra mỗi nơi rồi
đi vào. Vợ Bào Nhị cười nói:
Các chú ngủ đi. Trà được rồi, ta phải đi đây.
Thằng Hỉ uống mấy chén, say đờ mắt ra. Thằng Long, thằng Thọ đi đóng cửa, quay lại
thấy thằng Hỉ nằm sóng sượt trên giường. Hai đứa đẩy nó, nói:
Anh ơi, dậy đi, rồi nằm cho ngay ngắn mà ngủ. Anh chỉ biết lấy mình, còn để khổ cho
chúng tôi.
Thằng Hỉ cười nói:
Hôm nay chúng ta trông thấy một lò bánh nướng thật đường hoàng. Nếu có đứa nào, ta
phải đ… mẹ nó một cái cho sướng.
Thằng Long, thằng Thọ biết nó say, cũng mặc kệ, tắt đèn đi ngủ.
Dì Hai nghe thấy ngựa hét, trong bụng rất áy náy, cứ phải tìm cách nói lấp đi. Giả Liễn
uống được mấy chén, hứng lên, sai cất dọn bàn rượu rồi đóng cửa cởi áo đi ngủ. Dì Hai
chỉ mặc một áo chẽn đỏ, tóc buông xõa, vẻ mặt lẳng lơ, trông càng đẹp hơn ban ngày. Giả
Liễn ôm lấy cười nói:
Ai cũng bảo con vợ dạ xoa nhà anh đẹp, nhưng bây giờ xem ra nó xách dép cho em cũng
không đáng!
Dì Hai nói:
Em có đẹp lại kém phẩm hạnh, chẳng thà đừng đẹp còn tốt hơn.
Sao em lại nói thế? Anh không hiểu. Dì Hai rớm nước mắt nói:
Các người cho em là người hồ đồ, nhưng có việc gì mà em chẳng biết. Bây giờ chúng ta
làm bạn với nhau mới hai tháng, kể ra hãy còn mới mẻ, nhưng em biết anh không phải là
người hồ đồ. Em sống là người của anh, chết là ma của anh! Đã là vợ chồng thì suốt đời
em trông cậy vào anh, còn dám giấu anh một tí gì? Hôm nay em đã có nơi nương tựa rồi.
Còn dì nó sau này biết kết quả ra sao? Theo ý em, nếu cứ nhập nhằng mãi như thế, sợ
không thể yên được đâu, phải nghĩ một cách nào lâu dài mới được!
Giả Liễn cười nói:
Em cứ yên tâm, anh không phải là người hay ghen tuông đâu. Việc trước của em, anh biết
cả rồi, em không cần phải nói úp mở nữa. Bây giờ em thấy anh ấy, tất nhiên cũng
ngượng. Chi bằng ta phải bỏ thói đó đi.
Nói xong, Giả Liễn đi sang phòng phía tây, thấy trong cửa sổ đèn nến sáng trưng, hai
người vẫn đang uống rượu vui đùa. Giả Liễn đẩy cửa vào, nói:
Anh ở đây à, em sang chào anh.
Giả Trân đứng dậy mời ngồi. Giả Liễn cười nói:
Anh làm gì như vậy? Chúng ta là chỗ anh em từ trước đối xử với nhau như thế nào. Anh
phải bận lòng vì em, dù em có thịt nát xương tan cũng không quên ơn. Nếu anh quá nghĩ,
làm em càng khó xử. Từ nay xin anh cứ coi như người thường mới phải, nếu không, em
thà đành chịu không có con trai, chứ không dám đến chỗ này nữa.
Nói xong liền quỳ xuống. Giả Trân vội kéo dậy nói:
Chú bảo gì anh cũng xin vâng lời. Giả Liễn sai:
Mang rượu đến đây, ta cùng anh Cả uống vài chén. Rồi lại cười hì hì bảo dì Ba:
Sao dì không mời ông chú uống một chén. Giả Trân cười nói:
Chú Hai! Vì chú, anh cũng uống cạn chén này. Nói xong, ngửa cổ lên uống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.