HỒNG LÂU MỘNG - Trang 1272

Tương Vân cười nói:
Thơ nhiều vần hiểm hóc, nên ngay từ đầu cũng phải cần phô diễn một chút. Từ hay sẽ để
lại ở cuối bài.
Đại Ngọc cười nói:
Cuối bài không có câu hay, liệu cô có xấu hổ không? Rồi đọc luôn:
Đêm vừa thanh vắng, cảnh vừa xinh tươi.
Già còn tranh bánh mới vui,
Tương Vân cười nói:
Câu này không hay, bịa đặt lấy việc tục để làm khó tôi thôi.
Đại Ngọc cười nói:
Tôi cho là cô chưa từng đọc sách, chữ “ăn bánh” cũng có điển cũ. Cô về đọc “Đường
thư”, “Đường chí” đi rồi hãy nói chuyện.
Tương Vân cười nói:
Cái đó cũng không lấy gì làm khó. Tôi đã có điển đây. Liền đọc:
Chia dưa có ả nực cười làm sao?
Mùi hoa ngọc quế ngọt ngào.
Đại Ngọc nói:
Câu của cô mới thực là bịa đặt. Tương Vân nói:
Ngày mai chúng ta đem sách ra đối chiếu xem sẽ rõ, bây giờ không nên làm mất thì giờ.
Đại Ngọc cười nói:
Dù thế, câu dưới cũng không hay. Không nên dùng chữ “ngọc quế” “kim lan” để cho
xong chuyện. Rồi đọc:
Huyên vàng đầy vẻ hồng hào nở nang.
Tiệc bày đuốc rọi sáng choang,
Tương Vân cười nói:
Hai chữ “Huyên vàng” tiện cho chị quá, không phải dùng sức mấy. Cái vần có sẵn ấy bị
chị vớ mất. Nhưng không nên tán tụng hộ nhiều quá, sợ câu dưới chị cũng làm qua
chuyện thôi.
Đại Ngọc cười nói:
Cô không nói chữ “quế ngọc” khi nào tôi lại đối gượng chữ “Huyên vàng”. Hơn nữa phải
phô hay cho khéo thì mới đúng là tức cảnh chứ.
Tương Vân đành lại đọc tiếp:
Thẻ gieo chén chạm nhộn nhàng vườn hoa.
Chia ban một lệnh truyền ra,
Đại Ngọc cười nói:
Câu dưới hay, nhưng hơi khó đối. Nghĩ một lúc rồi đọc:
Đố rồi lại giảng nghe ba lệnh truyền.
Quân bài đỏ ối từng khuyên,
Tương Vân cười nói:
Chữ “ba lệnh truyền” thú lắm, tục mà thành ra nhã. Nhưng sao câu dưới lại nói đến quân
bài? Rồi đọc:
Thuyền hoa lần lượt trống liên hồi rền.
Bóng trăng lay chuyển sân thềm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.