HỒNG LÂU MỘNG - Trang 1806

mười người vệ quân già; còn nữa, đuổi ra hết.
Tây Bình vương nói: Tôi đang tức về lão Triệu, may được Vương gia đến truyền chỉ ý,
không thì ở đây sẽ bị thiệt hại nặng.
Bắc Tĩnh vương nói:
Tôi ở trong triều, nghe nói vương gia vâng chỉ khám xét nhà họ Giả, tôi rất yên lòng,
chắc là ở đây không đến nỗi thiệt hại lắm. Không ngờ lão Triệu làm càn như thế. Nhưng
không biết hiện ông Chính và Bảo Ngọc ở đâu? Trong ấy không biết đã bị tan tác như thế
nào rồi?
Mọi người thưa: Giả Chính thì bị giữ lại ở phòng dưới, còn trong nhà thì đã bị khám xét
lung tung.
Bắc Tĩnh vương liền bảo bọn ty thuộc:
Mau mau đưa Giả Chính tới đây, ta hỏi chuyện.
Mọi người vâng lời, dẫn Giả Chính đến, Giả Chính quỳ xuống, ứa nước mắt, xin nhờ ơn
trên giúp đỡ. Bắc Tĩnh vương liền đứng dậy, nắm lấy và nói:
Ông đừng lo.
Rồi nói rõ chỉ của vua. Giả Chính cảm kích chảy nước mắt, hướng về phía bắc tạ ơn, rồi
lại đứng dậy chờ lệnh. Vương gia nói:
Ông Chính, vừa rồi lúc ông Triệu ở đây, bọn vệ quân trình bẩm có những đồ cấm và văn
tự cho vay nặng lãi, chúng tôi cũng khó che giấu. Đồ cấm vốn là sắm cho quý phi, chúng
tôi tâu rõ cũng không can gì, chỉ có khế cho vay nợ thì phải nghĩ cách gì mới được? Bây
giờ ông hãy dẫn bọn ty thuộc đem gia sản ông Xá ra trình, thế là xong. Nhất thiết không
được giấu giếm mà mang lấy tội.
Giả Chính thưa: Kẻ phạm tội này đâu dám giấu giếm, nhưng di sản ông cha chúng tôi thật
chưa hề chia, duy có những đồ đạc ở trong nhà người nào là của riêng người ấy mà thôi.
Hai vị vương gia liền nói: Việc ấy cũng không can gì, chỉ đem những đồ vật bên nhà ông
Xá giao ra là được.
Vương gia lại dặn bọn ty thuộc theo lệnh mà làm, không được lục soát lung tung. Bọn ty
thuộc vâng lệnh đi ra.
Bên nhà Giả mẫu thì bọn đàn bà cũng đang bày yến tiệc trong nhà. Vương phu nhân nói:
Bảo Ngọc không ra ngoài ấy, coi chừng cha mày giận đấy! Phượng Thư đang ốm, vừa
thở hổn hển vừa nói:
Tôi xem chừng chú Bảo cũng không phải là sợ người, có lẽ chú ấy thấy ngoài kia người
tiếp khách nhiều rồi, nên ở trong này trông nom. Nếu ông lớn nghĩ ở trong này thiếu
người, thì thím nói chú Bảo ra, như thế không hơn à!
Giả mẫu cười, nói:
Con Phượng ốm như thế mà miệng lưỡi còn khéo léo sắc sảo.
Đang lúc cao hứng thì thấy người nhà bên Hình phu nhân hoảng hốt chạy thẳng đến và
gào lên:
Cụ bà, bà lớn ơi, nguy… nguy to! Vô số kẻ cướp đi giày đội mũ đến rồi! Họ dốc rương
đổ hòm ra cướp hết cả đồ đạc!
Bọn Giả mẫu nghe nói ngơ ngác. Lại thấy Bình Nhi đầu bù tóc rối, tay dắt Xảo Thư la
khóc om sòm, chạy đến nói:
Nguy to rồi! Tôi đang cùng em Xảo ăn cơm, bỗng thấy Lai Vượng bị người ta trói lại dẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.