HỒNG LÂU MỘNG - Trang 453

mạnh khỏe.
Con là Vân bái thư.
Bảo Ngọc xem rồi cười nói:
Nó đến một mình hay có người nào nữa? Bà già nói:
Có một mình đem theo hai chậu hoa.
Bà ra bảo nó, tôi biết rồi. Cảm ơn nó nghĩ đến tôi, rồi bà bưng hai chậu hoa vào trong nhà
cho tôi.
Bảo Ngọc cùng Thúy Mặc đến Thu Sảng trai, đã thấy Bảo Thoa, Đại Ngọc, Nghênh
Xuân, Tích Xuân đều ở đấy cả.
Mọi người thấy Bảo Ngọc đến, cười ầm lên nói:
Lại thêm một người nữa! Thám Xuân cười nói:
Tôi cũng không đến nỗi tục lắm, ngẫu nhiên nghĩ đến việc này, viết mấy cái thiếp mời,
không ngờ lại được các vị đến đủ cả.
Bảo Ngọc cười nói:
Tiếc là hơi muộn, đáng lẽ nên mở thi xã sớm hơn nữa mới phải.
Đại Ngọc nói:
Anh chị em định việc mở thi xã, đừng tính tôi vào, tôi không dám dự đâu. Nghênh Xuân
cười nói:
Cô mà không dám, còn ai dám nữa? Bảo Ngọc nói:
Đây là việc rất đứng đắn và lớn lao. Chúng ta nên hăng hái lên, đừng người nọ nhường
cho người kia. Ý định của mỗi người thế nào, cứ việc nói ra, để chúng ta bàn bạc. Chị
Bảo và cô Lâm hãy nói ý định của mình ra.
Bảo Thoa nói:
Vội làm gì thế? Người đã đến đủ đâu.
Bỗng Lý Hoàn đến, cười nói:
Nhã quá nhỉ! Định mở thi xã à! Tôi xin nhận chức Chưởng đàn. Mùa xuân vừa rồi, tôi
vẫn có ý ấy, nhưng nghĩ mình không biết làm thơ, thì bày trò làm gì. Vì thế tôi quên đi,
không nhắc đến nữa. Bây giờ cô Ba đã cao hứng, thì tôi cũng xin giúp để góp phần vui
chung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.