HỒNG LÂU MỘNG - Trang 913

Không lẽ lần nào họp thi xã cũng nới cho chú, khi chú bảo vần khó, khi làm dở bài, nay
lại bảo không biết làm liên cú. Hôm nay nhất định tôi phải phạt chú. Tôi vừa trông thấy
những cây hồng mai trong am Lũng Thúy rất đẹp, muốn bẻ một cành để cắm lọ, nhưng
tôi ghét Diệu Ngọc, không muốn gặp cô ta. Bây giờ chú phải đến đấy lấy một cành mang
về thưởng chơi.
Mọi người đều nói: Cách phạt này vừa nhã lại vừa thú!
Bảo Ngọc thấy thế cũng thích, nhận lời đi ngay. Tương Vân, Đại Ngọc đều nói:
Ngoài ấy lạnh lắm, anh uống một chén rượu nóng rồi hãy đi.
Lúc đó Tương Vân đã hâm sẵn bình rượu rồi. Đại Ngọc cầm lên rót đầy một chén lớn.
Tương Vân cười nói:
Anh uống chén rượu này của chúng tôi, nếu không lấy được hoa về, sẽ lại phạt thêm! Bảo
Ngọc uống ngay một chén, rồi đi ra ngoài tuyết.
Lý Hoàn sai người đi theo. Đại Ngọc ngăn lại nói:
Không cần. Có người nữa đi theo sẽ không lấy được hoa đâu. Lý Hoàn gật đầu nói: “Phải
đấy”.
Rồi sai a hoàn mang đến một cái bình vẽ một mỹ nhân nhún vai, đổ nước vào để chờ cắm
cành mai, lại cười nói:
Nếu mang về, ta phải làm bài thơ vịnh hồng mai mới được. Tương Vân nói: Tôi làm
trước một bài.
Bảo Thoa cười nói: Hôm nay không cho cô làm nữa! Cô cướp mất cả để người khác ngồi
không thì chẳng có thú gì. Khi nào Bảo Ngọc về sẽ bắt phạt cậu ta cứ nói là không biết
liên cú. Đã vậy bắt cậu ta phải làm bài thơ này.
Đại Ngọc cười nói:
Phải lắm. Tôi không có ý định ấy. Những người vừa rồi không liên cú được nhiều, bây
giờ phải làm thơ hồng mai.
Bảo Thoa cười nói:
Phải lắm. Vừa rồi các cô Hình, cô Lý không được thi tài, và lại là khách. Cô Cầm, cô Tần
và cô Vân làm tranh mất nhiều, chúng ta không ai nên làm nữa, cứ để cho các cô ấy làm
mới phải.
Lý Hoàn nói:
Cô Ỷ không quen làm thơ lắm, nên để cho em Văn làm thôi. Bảo Thoa đành phải nhận
lời, rồi nói:
Thế thì dùng ba chữ “hồng mai hoa” làm vận, mỗi người làm một bài thất ngôn: cô Hình
làm vần “hồng”, cô Lý làm vần “mai”, cô Cầm làm vần “hoa”.
Lý Hoàn nói:
Nếu tha cho Bảo Ngọc, tôi không phục. Tương Vân nói:
Có một đầu bài hay lắm, bắt anh ấy làm. Mọi người hỏi:
Đầu bài gì? Tương Vân nói:
Bắt anh ấy làm bài thơ “Đến thăm Diệu Ngọc xin cành hồng mai”, như thế chẳng thú lắm
hay sao?
Mọi người đều nói: “Thú đấy!”
Nói chưa dứt lời thì Bảo Ngọc hớn hở cầm cành hồng mai về. Bọn a hoàn vội ra đỡ lấy
cắm vào lọ, mọi người đều đến ngắm nghía.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.