HỒNG NHAN LOẠN - Trang 183

thành dâng lên ba món bảo vật của Nỗ tộc, liệu Hoàng thượng có thể tặng
một món lễ vật cho Nỗ tộc để biểu đạt thành ý hay không?”

Hoàng thượng gật đầu, đáp: “Đó là tất nhiên.” Thấy sứ thần còn lời

muốn nói, Hoàng thượng ngừng lời chờ sứ thần nói tiếp.

Sứ thần ôm quyền hành lễ, chậm rãi nói: “Hoàng tử Nỗ tộc chúng thần

muốn xin Hoàng thượng một người.”

Hoàng thượng ngẩn người, quần thần cũng ngơ ngác, thầm nghĩ, nếu

người y muốn xin là Lâm Thụy Ân Tướng quân – đối thủ số một của Nỗ
tộc, chẳng lẽ chúng ta cũng phải giao ra sao?

Giữa lúc mọi người còn ngờ vực không chắc, sứ thần lại giải thích thêm:

“Người này là một nữ nhân.” Lời vừa dứt, sắc mặt mọi người cũng tươi lên,
hóa ra bọn chúng chỉ cần một cô gái.

Một võ tướng đứng bên phải nghe xong liền bật cười, lớn tiếng nói:

“Đừng nói một nữ nhân, có cần một trăm nữ nhân cũng không vấn đề gì!”
Nghe hắn nói xong, đại điện cười ồ.

Từ xưa chuyện hòa thân giữa các nước láng giềng không còn là chuyện

xa lạ, việc dùng nữ nhân đổi lấy thanh bình cũng không phải vấn đề gì quá
đỗi to tát. Nghĩ đến việc một nữ nhân có thể đánh đổi lại hòa bình, người
trên điện đều thở phào một hơi, vẫn còn tưởng Nỗ tộc muốn đòi hỏi điều
kiện gì vô cùng hà khắc.

Sứ thần tới gần chiếc rương thứ tư, đưa tay mở rương. Chiếc rương này

không giống vật thường, thậm chí còn trân quý hơn so với ba chiếc trước,
rương làm từ gỗ Ngọc Lê thượng hạng, trên mặt còn khảm một vòng ngọc
trai, chỉ nhìn chiếc rương cũng có thể nhận ra thái độ trân trọng của người
Nỗ tộc với nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.