khoảng thời gian này, một nhóm thủ công còn lại trong Nam viện bị
giam lỏng, nửa bước cũng không cho phép rời đi.
Cho dù không ai lại dám dâng đồ trang sức mới cho Viên quý phi,
nhưng không chịu nổi lưỡi đao bức bách, Viên quý phi hạ tử lệnh, mỗi
nhà đều phải thay phiên đưa đồ trang sức tới, ai cũng không được
phép qua loa tắc trách trốn tránh, cho dù thật sự có quỷ thần làm loạn,
nàng ta cũng không sợ hãi, tuyệt đối sẽ không để toàn bộ người trong
cung xem chuyện cười của nàng ta!
5
Trong nháy mắt, 700 con chim phỉ thúy trong Chiết Túc uyển được sử
dụng hết, toàn bộ đều biến mất trong Nam viện.
Không ai có thể thoát khỏi vận mệnh vào tử lao, những đồ trang sức
dâng lên không chỉ biến thành máu loãng, thậm chí còn biến thành
nước phân thối không ngửi được, trực tiếp chảy xuống trán Viên quý
phi, hoàng thượng buồn nôn mấy lần, không muốn gặp lại Viên quý
phi.
Viên quý phi hận nghiến răng nghiến lợi, ngược lại khơi dậy ý chí
chiến đấu, mời tới rất nhiền pháp sư lợi hại, thề nhất định phải bắt
được “ác quỷ” trong bóng tối đối nghịch nàng ta!
Cứ như vậy, lần đưa đồ trang sức này cuối cùng cũng đến phiên hai
ông cháu Sầm gia.
Đêm trước đó Thù Tử Sơ tới Nam viện một chuyến, đưa trâm cài tóc
lần trước nhặt được ở trong đình cho Sầm Thanh Thanh, Sầm Thanh
Thanh cực kỳ bất ngờ.
Hình bóng kia dưới ánh trăng tay áo tung bay, đối diện với đôi mắt rụt
rè của thiếu nữ, ôn hòa nói: “Thanh Thanh cô nương, cô nói xem?
Dâng trâm cài tóc này cho quý phi nương nương thế nào?”
Thù Tử Sơ hỏi lại lần nữa, Sầm Thanh Thanh lúc này mới giật mình,
lấy lại tinh thần, “Dâng… dâng trâm cài tóc?”
Dưới ánh trăng, lần đầu tiên đôi đồng tử của Thù Tử Sơ lấp lánh lóe
lên tinh hà, ở trong ẩn giấu một chút lo lắng không để lại dấu vết.