HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 131

nhà băng vào lúc tám giờ mười lăm phút. Không muộn hơn. Đừng có phạm
sai lầm, chúng nhắc đi nhắc lại vài lần. Không được báo động, không hốt
hoảng.”

“Chúng rời khỏi nhà băng trễ hay sao?” tôi hỏi Arthur Strickland.

Không, thưa ngài,” người b trả lời tôi. “Đúng như vậy đấy. Lẽ ra chúng có
thể làm việc đó đúng giờ. Chúng dường như không muốn thế. Chúng bảo
tôi đứng lên. Tôi nghĩ chúng sẽ bắn tôi ngay lúc đó. Tôi đã sang Việt Nam,
nhưng chưa bao giờ tôi sợ như thế cả.”

“Chúng gửi ông lời nhắn cho chúng tôi?” tôi hỏi ông ta.

“Vâng, thưa ngài. Một lời nhắn cho cả ngài và cô đây. “Ông thích nhà băng
này chứ?
” một tên trong bọn chúng hỏi tôi. Tôi đáp tôi yêu công việc của
tôi. Hắn gọi tôi là thằng mọi ngu xuẩn. Rồi hắn nói rằng tôi phải là người
đưa tin của chúng. Tôi phải nói với đặc vụ FBI Cavalierre và thám tử Cross
rằng có sai lầm tại nhà băng. Hắn nói không được phạm thêm sai lầm nữa.
Hắn nhắc lại câu này vài lần. Không được phạm thêm sai lầm nữa. Hắn nói,
“Hãy bảo chúng thông điệp này là của Ông Trùm.” Sau đó chúng bắn tất cả
mọi người. Chúng bắn họ ngay nơi họ nằm trên sàn nhà một cách lạnh lùng.
Tất cả là lỗi của tôi. Tôi làm bảo vệ tại nhà băng này. Tôi đã để điều đó xảy
ra.”

“Không phải thế, ông Strickland à.” Betsey nhẹ nhàng an ủi nhân viên bảo
vệ nhà băng. “Không phải lỗi của ông. Chúng tôi mới là những người có lỗi
chứ không phải ông.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.