Chương 56
CHIẾC XE BUÝT DU LỊCH trở nên im lặng một cách lạ lùng. Ngay cả
con trẻ cũng im lặng.
Brian Macdougall phát biểu và ngay lập tức gã khoái chí được là trung tâm
của sự chú ý. “Ở đây có một ít luật lệ. Một, không được la thét nữa. Hai,
không ai được khóc, kể cả trẻ con. Ba, không ai được kêu cứu. Đồng ý hả?
Rõ cả rồi chứ?
Hành khách há hốc mồm nhìn gã mang súng. Tên kia đã trèo lên mui xe và
đang thay thiết bị hiển thị bằng chữ số, cách dễ nhất để máy bay của cảnh
sát có thể phát hiện ra nó trn đường.
“Tôi nhắc lại - đồng ý chứ?” Brian Macdougall gào lên.
Đám đàn bà và trẻ con gật đầu răm rắp và đáp lời gã bằng những âm thanh
đứt quãng.
“Phần tiếp theo. Tất cả những ai có điện thoại di động hãy đẩy nó ra phía
trước - ngay bây giờ. Như chúng ta đều biết, cảnh sát có thể theo dấu điện
thoại di động. Không dễ, nhưng có thể làm được. Bất kỳ ai vẫn mang điện
thoại di động khi chúng tôi soát người sẽ bị giết. Dù đó là trẻ con. Đơn giản
vậy thôi. Rõ chưa? Đồng ý chứ hả? Chúng ta có còn phải làm rõ mọi điều
nữa không?”
Những chiếc điện thoại di động được vội vã đẩy ra phía trước. Có chín cái
cả thảy. Gã mang súng vứt chúng ra khỏi xe, vào trong hàng rào. Sau đó gã
sử dụng một chiếc búa nhỏ và đập tan chiếc máy thu phát hai chiều trên xe
đến mức không thể phục hồi được nữa.