lực. Cô tỏ ra lịch sự với những người phụ nữ quan trọng trên xe mà không
xu nịnh hay quỵ lụy họ. Biệt danh của cô tại MetroHartford là Merry Mary.
“Tất cả các bạn đều biết lịch trình sáng nay,” cô nói. Rồi cô nở nụ cười rạng
rỡ. “Nhưng có lẽ chúng ta nên hủy bỏ toàn bộ kế hoạch và đi uống. Chỉ là
đùa thôi,” cô nhanh chóng bổ sung.
“Ê,” một phụ nữ lên tiếng. “Cái đó nghe vui đấy, Mary à. Nào chúng ta
cùng đến một quán rượu thực sự đi. Teddy Kennedy đã đi đâu để làm chút
tửu cho tỉnh ngủ nhỉ?” Dọc theo lối đi tất cả mọi người đều phá lên cười.
Chiếc xe du lịch từ từ đi xuống con đường vào khách sạn, sau đó rẽ vào đại
lộ Connecticut. Ít phút sau chiếc xe rẽ vào Phố Oliver, một con phố của khu
dân cư. Đó là con đường tắt mà cánh lái xe thường đi từ Mayflower.
Một chiếc xe tải hiệu Chevy màu xanh thẫm lùi ra khỏi một con đuờng cho
xe đi vào nhà khoảng giữa khối nhà. Rõ ràng tài xế xe tải không thấy chiếc
xe buýt, nhưng tài xế xe buýt thì nhìn thấy chiếc Chevy. Ông nhẹ nhàng đạp
phanh và dừng lại ở giữa ph
Tài xế chiếc xe tải không nhúc nhích thậm chí cả khi Joe Denyeau đã bóp
còi. Denyeau nghĩ rằng tay đó hẳn đã ngán đến cổ đám xe tải và xe buýt cứ
nhè con phố phụ làm đường đi tắt. Còn lý do nào khác ở đây khiến thằng
cha đó cứ ngồi ì ra giận dữ nhìn ông?
Hai kẻ đeo mặt nạ bất ngờ hiện ra từ phía sau một hàng rào cao. Một trong
số chúng đi thẳng đến trước chiếc xe buýt du lịch; tên kia đâm khẩu súng tự
động vào trong ô cửa hông đang mở, cách đầu người tài xế có vài phân.
“Mở cửa ra không thì ông sẽ mất mạng, Joseph,” gã quát người lái xe. “Sẽ
không có ai bị đau nếu ông tuân lệnh. Ông có ba giây để làm theo chỉ thị.
Một...”