trên cạnh tàu. “Hãy chờ hướng dẫn của chúng! Gã bảo chúng ta ném tiền ra.
Không ném túi!”
“Đồ chó đẻ!” Betsey vừa quát lên vừa vung tay thành hình cánh cung cứng
nhắc. “Chúng đang giỡn chúng ta. Lúc này chúng đang cười vào mũi chúng
ta.”
“Phải, chúng chắc chắn đang làm thế,” tôi nói. “Nào, hãy giữ bình tĩnh.
Chúng ta phải cùng nhau bình tĩnh.”
FBI điên cuồng truy tìm kênh những kẻ bắt cóc đang sử dụng đối với máy
thu phát hai chiều. Việc đó không có kết quả. Đó là những máy thu phát hai
chiều tối tân nhất, loại bên quân đội sử dụng. Những con chip trộn âm trong
chúng đã được mã hóa để thay đổi tần số mỗi lần chúng được sử dụng.
Thậm chí có khả năng những kẻ bắt cóc có vài chiếc máy thu phát hai chiều
và vứt bỏ chúng sau mỗi lần gọi đi.
Betsey vẫn còn giận dữ. Đôi mắt huyền của cô long sòng sọc. “Gã đã suy
tính mọi thứ, kể cả không cho chúng ta biết thời gian dự kiến. Thằng khốn
này là ai vậy?”
Chiếc bộ đàm lại khọt khẹt.
“Mở cửa! Chuẩn bị ném những chiếc túi ra,” giọng nói một lần nữa bất ngờ
ra lệnh.
Tôi chộp lấy hai chiếc túi đựng đầy những tờ 20 và 50 đôla. Tôi hết sức lo
lắng khi lần thứ hai lao ra phía cánh cửa mở toang. Bên ngoài gió gào rú dữ
dội.
Lúc này đoàn tàu lao ầm ầm qua rừng sâu, những cây du và thông, những
bụi cây rậm rạp. Tôi không nhìn thấy nhà cửa - hay người ẩn trong rừng.
Đâà nơi lý tưởng để thả tiền chuộc.