HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 216

Chương 77

TÔI CỐ KHÔNG thể hiện quá nhiều ngạc nhiên. “Sao trước đây cô không
nói với ai hả?” tôi hỏi.

“Tôi gọi vào đường dây nóng MetroHartford đã thiết lập. Tôi nói với hai kẻ
đãng trí. Đó là người đầu tiên gọi lại cho tôi.

“Cô làm tôi quan tâm đấy, Hildie,” tôi bảo cô ta.

Hildie là một phụ nữ đồ sộ có cái cười xinh xắn và chất phác. Cô ta bốn
mươi hai tuổi và từng là thư ký giám đốc. Cô ta không còn làm cho
MetroHartford nữa, đó có thể là lý do trước đó không ai thẩm vấn cô ta. Cô
ta đã bị hãng bảo hiểm sa thải hai lần. Lần đầu cô ta bị gạt ra rìa là vào một
trong những đợt thắt lưng buộc bụng theo chu kỳ và khá đều đặn của hãng.
Hai năm sau cô ta được thuê lại, nhưng ba tháng trước cô lại phải ra đi vì lý
do mà cô ta mô tả là “mối tương tác tệ hại” với ông chủ của cô, ngài Louis
Fincher - CFO của MetroHartford. Vợ Fincher là một trong số những con
tin trên chuyến xe buýt du lịch.

“Hãy cho tôi biết về người đàn ông cô gặp ở Hartford, người mà cô tin là đã
dính dáng đến vụ bắt cóc,” tôi nêu câu hỏi sau khi đã để cô ta nó

“Ở đây có tiền cho tôi không đấy?” cô ta hỏi, ném vào tôi cái nhìn ngờ vực.
“Anh biết đấy, hiện tôi đang thất nghiệp.”

“Hãng đang treo thưởng cho những thông tin giúp phá án.”

Cô ta lắc đầu và phá lên cười. “Chà! Vụ đó nghe có vẻ hơi lâu, lâu lắc ra
đấy. Hơn nữa, tôi có nên tin vào lời nói của Metro không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.