HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 214

Chương 76

SÁNG HÔM SAU tôi tới căn cứ không quân Bolling ở Anacostia vào lúc
tám giờ kém mười. Đúng tám giờ, SAC Cavalierre và ba đặc vụ khác, trong
đó có James Walsh, có mặt. Chuyên gia tâm lý hành vi từ Quantico, bác sĩ
Joanna Rodman, xuất hiện trễ ít phút. Chúng tôi cất cánh trên một chiếc
trực thăng Bell đen bóng có dáng vẻ vừa trịnh trọng vừa quan trọng. Chúng
tôi đi săn tên Trùm. Tôi hy vọng hắn sẽ không làm điều tương tự với chúng
tôi.

Tôi đến tổng hành dinh của MetroHartford ở trung tâm thương mại vào chín
giờ rưỡi. Khi bước vào tòa cao ốc văn phòng, tôi có cảm giác mạnh là nơi
này được hãng bảo hiểm thiết kế một cách có ý thức nhằm tạo ra cảm giác
tin cậy, thậm chí là kính sợ. Tiền sảnh có trần rất cao, những tấm kính lấp
lánh khắp nơi, sàn nhà đen bóng láng, và những tác phẩm nghệ thuật đương
đại to quá khổ đang gào thét từ những bức tường. Tương phản với không
gian công cộng uy nghi, các văn phòng bên trong trông cứ như thể chúng
được thiết kế bởi hoặc các kiến trúc sư hạng xoàng của hãng hoặc người
làm thuê địa phương. Mạng lưới những khoang có tường lửng lấp đầy
những căn phòng rộng, thiếu không khí trên tất cả các tầng. Có rất nhiều
“chuồng cu” ở ngoài những khối vuông, khá nhiều cặp hồ sơ dành cho tác
phẩm trào phúng “Dilbert”[1]. Trước hôm nay FBI đã cử đặc vụ đến đây,
nhưng bây giờ là lúc những người có uy quyền đi làm.

[1] Tên mục truyện tranh trào phúng của tác giả Scott Adams.

Ngày hôm ấy tôi nhìn thấy hai mươi tám người và tôi nhanh chóng nhận ra
rằng ít nhân viên của MetroHartford có óc hài hước. Ở đây có gì mà cười?
có vẻ là phương châm của hãng. Tôi còn hiểu ra rằng trong số những người
tôi gặp ở đây có rất ít kẻ chấp nhận mạo hiểm. Vài người trong số họ thậm
chí còn nói, “Bạn không thể quá cẩn trọng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.