HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 235

“Cháu dành nhiều thời gian cho bọn trẻ. Nhưng cháu sẽ lo vụ này,” vừa nói
tôi vừa thả thịt gà lạnh và đồ trang trí món ăn vào chảo.

“Làm sao anh có thể hả Alex? Anh lúc nào mà chẳng chúi mũi vào các vụ
án giết người. Đấy có vẻ là ưu tiên của anh trong những ngày này.”

Lời nói của Nana thật đau lòng. Đó có phải là sự thật không? “Những ngày
này dường như có nhiều vụ giết người tệ hại. Cháu sẽ tìm ai đó. Ngoài kia
phải có người nghĩ rằng cháu đáng bận tâm chút ít.”

Nana khúc khích cười. “Chắc đấy là một k người hàng loạt nào đó. Loại
người đó có vẻ hấp dẫn anh.”

Cuối cùng vào khoảng một giờ tôi lê bước về giường. Khi tôi lên đến đỉnh
cầu thang thì điện thoại bắt đầu đổ chuông. “Mẹ kiếp!” tôi nguyền rủa và
vội vã vào phòng mình. Tôi nhấc ống nghe trước khi nó làm cả nhà thức
giấc.

“Tôi nghe đây.”

“Xin lỗi.” Tôi nghe thấy tiếng thì thầm. “Tôi xin lỗi anh, Alex.”

Đó là Betsey.

Dù sao thì tôi cũng mừng vì nghe giọng cô. “Không sao. Có chuyện gì
vậy?” tôi hỏi.

“Alex à, chúng ta có hy vọng trong vụ này. Đó là tin tốt. Có chuyện gì đó
vừa xảy ra. Một cô bé mười lăm tuổi ở Brooklyn đòi phần thưởng của hãng
bảo hiểm! Việc này đang được kiểm tra một cách nghiêm túc ở New York.
Cô bé nói cha mình là một trong số những kẻ tham gia vụ MetroHartford.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.