HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 259

Walsh nấp sau giường. Khẩu súng lục trong tay anh. Walsh để súng dưới
giường, anh không khi nào ngủ mà không để súng ở đó.

“Ông có thể nhìn thấy khẩu súng đấy, thưa ông. Nó đang chĩa thẳng vào bộ
ngực chết tiệt của ông. Tôi không bắn trượt đâu, tôi hứa.”

“Tôi thấy rồi,” tên Trùm nói và lặng lẽ cười. “Chiếu tướng hả? Anh đã bắt
được Ông Trùm rồi. Can đảm lắm.”

Vẫn tiếp tục cười, hắn bắt đầu bước tới chỗ Walsh.

Càng nguy hiểm lại càng hay.

“Không! Dừng lại!” Bất thình lình Walsh hét lên với hắn. “Đứng lại không
tôi bắn! Đứng lại!”

“Phải, như anh đã hứa mà,” tên Trùm nói.

Hắn không dừng bước, không giảm tốc độ, hắn tiếp tục bước tới, không gì
lay chuyển được.

Sau đó hắn nghe thấy đặc vụ Walsh kéo cò súng. Một hành động lẽ ra đã kết
liễu đời hắn, cáo chung cái thế giới của hắn, làm sáng tỏ cái cuộc chơi
hoang phí, điên rồ này. Nhưng không có gì xảy ra.

“À, như anh đã hứa, đặc vụ Walsh.”

Hắn kê nòng súng của hắn vào trán nhân viên đặc vụ FBI. Hắn lướt bàn tay
còn lại qua cái đầu húi cua của Walsh.

“Ta là Trùm; mi thì không. Mi rất muốn bắt được ta, nhưng mà ta đã tóm
được mi. Ta đã lấy hết đạn trong khẩu súng của mi rồi. Ta sẽ tóm cả lũ các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.