HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 29

Chương 8

TÔI ĐÁNH MẠNH TAY LÁI sang bên trái. Chiếc Porsche trượt về phía
chỗ đỗ xe, sau đó thình lình dừng lại với một cú rơi đánh thịch. Sampson và
tôi nhảy ra và bắt đầu đuổi theo Cedric Montgomery.

“Đứng lại! Cảnh sát đây!” tôi quát lên với hắn.

Chúng tôi lao xuống một con hẻm hẹp, ngoằn ngoèo, đuổi theo thằng đâm
thuê chém mướn hạng tép riu và khá bất trị. Montgomery là một nguồn tin,
nhưng hắn không phải là chỉ điểm. Nhưng hắn biết mọi chuyện. Hắn trạc
ngoài hai mươi tuổi; cả Sampson và tôi đều đã suýt soát ngoại tứ tuần.
Chúng tôi tập luyện và vẫn còn nhanh nhẹn - ít ra là trong suy nghĩ của
chúng tôi.

Tuy nhiên, Montgomery thực sự không thể cất bước được nữa. Hắn là cái
bóng mờ phía trước chúng tôi.

“Hắn chỉ là một thằng chạy nước rút thôi, bồ ạ,” Sampson nổi quạu. Anh
đang ở bên tôi, ăn thua với tôi từng bước một. “Chúng ta lại giỏi chạy
đường tr

“Cảnh sát đây!” tôi quát to lần nữa. “Tại sao cậu lại chạy hả Montgomery?”

Mồ hôi đã túa ra trên cổ và lưng tôi. Mồ hôi đang từ tóc tôi chảy xuống.
Mắt tôi nổ đom đóm. Nhưng tôi vẫn có thể chạy. Phải vậy không?

“Chúng ta có thể tóm được hắn,” tôi nói. Tôi tăng tốc, mở hết tốc lực. Đó là
một thách thức - một hành động thách đố đối với Sampson, một trò chúng
tôi đã chơi nhiều năm. Ai có thể? Chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.