HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 33

Chương 10

KHI CHRISTINĐÃ CHUẨN BỊ ra về, chúng tôi cùng khóa cổng trường và
đi xuống Phố School hướng về phía Phố Năm. Giữ đúng lời, tôi xách cái
cặp tài liệu căng phồng của Christine; tôi có cảm giác như trong đó là cả
chục cuốn sách. Tôi cố pha trò. “Em cũng không có ý kiến gì về việc mang
quả bóng bowling này.”

“Em đã bảo anh những cuốn sách này nặng lắm. Em là nhà tư tưởng nặng
ký, anh biết mà. Thực ra em có phần vui vì anh đến tối nay,” nàng nói.

“Anh không thể xa em.” Tốt hơn là nên nói ra sự thật. Tôi muốn khoác tay
Christine hay chí ít là cầm bàn tay nàng, nhưng tôi còn do dự. Quá gần gũi
và vẫn còn quá xa cách với nàng có vẻ là kỳ lạ và không ổn. Tôi khát khao
được ôm nàng trong vòng tay tôi.

“Em muốn trao đổi với anh về một số vấn đề,” cuối cùng nàng nói. Nàng
nhìn chăm chú vào mắt tôi. Từ vẻ mặt của nàng tôi có thể nói rằng chắc
chắn cái tin tôi sắp sửa được nghe không phải là tin tốt.

“Em vẫn hy vọng rằng nó sẽ không làm em lo lắng - việc anh tham gia điều
tra vụ án mạng này. Nhưng nó không những làm em lo lắng, Alex ạ. Nó làm
em phát điên. Và em lo cho sự an toàn của chính mình. Em không thể ngăn
chặn điều đó sau những gì đã xảy ra ở Bermuda. Em mất ngủ liên miên từ
khi trở về Washington.”

Tôi tan lòng nát dạ khi nghe Christine nói như vậy. Tôi có cảm giác khủng
khiếp về những gì đã xảy ra với nàng. Tuy vậy, nàng đã thay đổi quá nhiều.
Dường như tôi không thể làm được gì để cải thiện điều đó, để giúp nàng.
Tôi đã cố gắng một thời gian dài, nhưng vô vọng. Tôi lo rằng mình sẽ
không chỉ mất Christine, mà còn mất cả tiểu Alex nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.