nước tuyệt đẹp vào mùa thu. Trên một chiếc bàn ngoài hành lang, tôi nhận
ra một vật gợi nhớ đến thành tích vượt qua vòng loại bắn súng bắt buộc của
Betsey tại bãi tập của FBI.
Cuối cùng tôi làm cái việc thực sự khó khăn, một nhiệm vụ bất khả thi. Tôi
đi xuống một hành lang dài dẫn từ phòng khách ra phía sau. Phòng ngủ
chính nằm ở cuối sảnh. Chẳng khó khăn gì cũng biết cô đã bị sát hại tại đây.
Hoạt động của FBI tập trung xung quanh rìa phòng ngủ. Hiện trường vụ
giết người. Nó đã xảy ra ngay tại đây.
Tôi vẫn chưa nói gì với Kyle, chưa làm phiền đến anh, chưa kéo anh ra khỏi
Đơn vị Trọng án và công tác tìm kiếm tại hiện trường của họ. Có thể lần
này chúng tôi sẽ gặp may. Mà cũng có thể không.
Rồi tôi nhìn thấy Betsey và đầu óc tôi mụ đi. Bàn tay trái của tôi vụt đưa lên
mặt như thể nó cũng có suy nghĩ và ý chí của riêng mình. Chân tôi khuỵu
xuống. Cả người tôi run lẩy bẩy.
Tôi có thể nghe thấy giọng hắn văng vẳng trong đầu tôi: Ồ. Chúc vui vẻ tại
nhà Betsey Cavalierre nhé. Tất nhiên ta làm đấy.
Hắn đã cởi bộ đồ ngủ của cô ra. Tôi không nhìn thấy chúng bất cứ chỗ nào
trong phòng ngủ. Thân thể cô đẫm máu. Lần này hắn đã dùng dao - hắn đã
trừng phạt cô. Tôi nhìn chỗ nào cũng thấy máu, nhưng đặc biệt là giữa hai
chân cô. Đôi mắt nâu xinh đẹp của cô đang trợn trừng nhìn tôi, nhưng cô
nào có thấy gì, và sẽ không bao giờ nhìn thấy nữa.
Nhân viên pháp y nhìn quanh và thấy tôi đang đứng đó. Tôi biết anh chàng
này. Merrill Snyder. Trước đây chúng tôi đã làm việc rất hữu hiệu bên nhau
- nhưng không như thế này.
“Có khả năng cô ấy bị hãm hiếp,” anh thì thầm. “Dù sao thì hắn đã giết cô