Chương 125
TÔI GỌI CHO SAMPSON trước tiên và đề nghị anh đến với Nana và bọn
trẻ. Sau đó tôi phóng đến Woodbridge, Virginia, và nhà của Betsey. Cả hành
trình tôi lái xe theo đường ưu tiên với tốc độ lên tới một trăm dặm một giờ.
Trước đây tôi chưa từng đến đó, nhưng tôi không gặp khó khăn gì khi tìm
nhà cô. Ở đó khắp nơi trên đường phố xe cộ đỗ san sát cạnh nhau. Có vài
chiếc Crown Victoria và Grand Marquise. Tôi nghĩ hầu hết trong số chúng
là của FBI. Bộ phận cấp cứu cũng đã đến. Tôi có thể nghe thấy nhiều tiếng
còi hụ inh ỏi đang lao đến hiện trường vụ giết người.
Tôi hít một hơi dài trước khi bước vào bên trong. Đột nhiên tôi cảm thấy
hoa mắt. Kyle vẫn còn ở đó, đang chỉ đạo Đơn vị Trọng án của Cục khi đơn
vị này bắt đầu thu thập chứng cứ. Tôi lắc đầu: tôi không tin họ sẽ tìm được
gì nhiều ở đây. Họ không dò đúng hiện trường vụ án, nơi trước đó tên Trùm
đã ra tay.>
Vài đặc vụ FBI đang khóc. Tôi thì đã khóc trên đường lái xe tới đây rồi,
nhưng ngay lúc này tôi cần tỉnh táo và tập trung ở mức độ cao nhất có thể.
Đây là cơ hội duy nhất tôi có để xem xét ngôi nhà của Betsey gần với cái
cách mà tên sát thủ đã quan sát, cái cách mà hắn đã để nó lại cho chúng tôi.
Có vẻ như ở đây đã có vụ đột nhập. Một ô cửa sổ trong gian bếp đã bị đập
vỡ. Lúc này nó đang được các nhân viên kỹ thuật của FBI ghi hình. Tôi
không thể không để ý đến đồ đạc của Betsey, phong cách của cô, ngôi nhà
của cô. Trên chiếc tủ lạnh dán bìa cuốn tạp chí Newsweek với hình ảnh nhà
vô địch Bóng đá nữ Thế giới người Mỹ Brandi Chastain và dòng tít “Nữ
giới thống trị!”
Ngôi nhà trông gần như đã được một trăm năm tuổi và tràn đầy tranh ảnh
thôn quê. Tranh của Andrew Wyeth, những bức ảnh chim le le trên một hồ