có thể tập thái cực quyền, môn võ này giúp cho tinh thần của con người có
thể an tĩnh nhất.
Gần đây tinh thần của ông cần nhất là bình tĩnh, bởi vì, cố gắng chấp
nhận một người cháu dâu mà ông không thích với ông mà nói là chuyện
khó khăn và vô cùng đau đầu. Nhưng ông bị ép đến đường cùng, miễn
cưỡng chấp nhận, đương nhiên trong lòng không được vui vẻ.
Bên tai vang lên tiếng vỗ tay.
“Ngũ tư lệnh quả nhiên vẫn dẽo dai như năm nào!”
Ngũ Chấn Quốc không vui quay đầu lại. Không lẽ thanh niên bây giờ
đầu không lễ phép như vậy, không biết lúc ông đang tập luyện ghét nhất
người khác làm phiền sao?
Chú Đức lập tức đi về phía trước. “Đây là quân đội, không được tự tiện
vào, mời ra ngoài!”
“Tôi cố tình đến tìm Ngũ tư lệnh, nói về chuyện của Uất Noãn Tâm và
đứa cháu trai ông yêu thương nhất đó.”
Ngũ Chấn Quốc dừng động tác lại, vẫy tay ra dấu với chú Đức. “Cô
muốn nói gì?”
“Nghe nói Ngũ tư lệnh thương yêu nhất chính là đứa cháu trai Ngũ Liên
này, anh ta ở Đài Loan đi lầm đường, Ngũ tư lệnh cũng mở một mắt nhắm
một mắt, dễ dàng dung túng, cưng chiều. Cho nên theo tôi đoán, cho dù anh
ta muốn cưới một phụ nữ đã từng kết hôn, cuối cùng ông cũng sẽ chấp nhận
thôi!”
Ngũ Chấn Quốc giận dữ. Cô ta muốn làm ông tức chết sao?