HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 1605

hình phạt, để em có thể sống thêm vài ngày……..”

Cái cằm bị anh siết chặt đến sắp đứt ra, trong lòng tràn ngập sự tức giận,

càng tức giận, mặt Uất Noãn Tâm càng ngoan cố hơn. “Muốn tôi xin lỗi
anh, nằm mơ đi! Người phải xin lỗi, là anh đó! Cho dù anh có quỳ xuống
xin lỗi tôi, tôi cũng không tha thứ cho nhưng hành vi cầm thú của anh đâu.”

Vẻ mặt của Nam Cung Nghiêu chợt lạnh lẽo, sau đó lại lập tức nở nụ

cười nhạt nhẽo. “Vậy sao? Vậy em cứ mở to mắt ra mà xem, ai là người
phải quỳ xuống cầu xin ai.”

Nói xong, anh đẩy cô ra, bước thật nhanh rời đi.

Uất Noãn Tâm giống như vừa mới đánh một trận chiến, mệt mỏi lã

người, cả người mất hết súc, cố gắng hết sức về đến nhà, ngã nhào xuống
ghế sofa. Nhắm mắt lại, trong đầu cứ lượn lờ gương mặt tàn nhẫn và những
uy hiếp của Nam Cung Nghiêu.

Càng nghĩ cô càng sợ hãi, anh trước giờ chưa làm chuyện gì mà chưa

nắm chắc cả, anh chắc chắn cô sẽ về Đài Loan, nhất định đã có sắp xếp rồi.

Rốt cuộc anh đang toan tính gì đây?

Không lẽ là………. bé Thiên?

Bên tai của Uất Noãn Tâm vang lên một tiếng ầm, sắc mặt trong nháy

mắt tái mét.

Đáng chết! Sao cô không sớm nghĩ đến chứ.

Tông cửa chạy ra, đón xe taxi, mau chóng chạy đến nhà trẻ, nhưng cô

vẫn đến trễ một bước.

“Bé Thiên được ba cậu bé đón rồi.” Cô giáo đưa cho cô một tờ giấy.

“Đây là ba cậu bé để lại cho cô.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.