HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 172

“Không phải! Là do anh có bệnh, chúng ta cùng nhau chữa trị căn bệnh

này, có được không? Anh không nên nghĩ đến nó nữa, hãy đem khúc mắc
trong lòng gỡ bỏ đi. Tất cả những việc này, có liên quan đến chân của anh
không?”

Nam Cung Thiếu Khiêm gật đầu. “Đã gần 20 mươi năm rồi, anh không

có cách nào chấp nhận mình có một người tàn phế! Mỗi buổi tối, cái cảm
giác này càng mảnh liệt hơn. Cho nên nhìn thấy những người làm có thể đi
lại bình thường, anh lại phát điên lên, làm tổn thương các cô ấy…”

“Từ lúc còn rất nhỏ, cha mẹ anh đã qua đời. Khi anh bắt đầu có ý thức,

trong ấn tượng chỉ có anh hai. Cuộc sống lúc đó rất cực khổ, nhưng có sự
chăm sóc của anh hai, cuộc sống của anh vô cùng hạnh phúc. Nhưng dù
anh hai có chăm sóc anh kỹ lưỡng cỡ nào, cũng sẽ có bất trắc.”

“Anh hai từ nhỏ đã là một thiên tài về kinh doanh, nhưng anh ấy không

có tiền. Vì để nhanh chóng kiếm được nhiều tiền, anh ấy đã đi làm hacker,
còn là một hacker rửa tiền, cuối cùng bị sát thủ truy sát. Lúc anh ấy dắt theo
anh chạy trốn, thì xảy r

a tai nạn giao thông.

Một sự thật vô cùng chấn động.

Uất Noãn Tâm cứ ngỡ rằng, Nam Cung Nghiêu và cô không giống nhau,

từ nhỏ đã sống trong gia đình đầy đủ cơm no áo ấm, nhưng lại không nghĩ
đến, anh lại có một đoạn ký ức đen tối đến như vậy. So với anh ấy, cô thừa
nhận mình rất nhỏ bé không có gì đáng nói. Cô không có tự cách so sánh
với người ở trên cao như anh, cũng tự cho rằng, không có tự uất ức.

Bởi vì, những thành công hôm nay của anh, là do anh dự vào chính bản

thân mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.