HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 280

Ngũ Liên không thèm để ý đến cô: “Muốn trước khi trời tối ra khỏi chổ

này, thì im miệng cho tôi!”

Hai người đi vòng quanh trên núi nửa ngày, nhưng vẫn không tìm được

đường ra, cứ vòng vòng một chổ. Nhìn thấy trời sắp tối, Uất Noãn Tâm gấp
đến nỗi đầu đổ đầy mồ hôi. “Hình như chúng ta bị lạc đường rồi!”

“Tôi biết!” Ngũ Liên rất bình tĩnh, nhưng thực ra trong lòng có chút sốt

ruột. Nguyên nhân chính là do đầu quá đau, cảm thấy bất cứ lúc nào cũng
có thể ngất xỉu, rất khó trụ thêm được nữa. Nhưng bên cạnh vẫn còn một
người con gái, anh là đàn ông, nhất định phải cho cô cảm giác an toàn, làm
thế nào cũng phải cố gắng trụ vững.

Đầu đau làm cho anh không cách nào chống đỡ được, dựa vào một cái

cây nghỉ một lúc. “Nghỉ một chút đi.”

Uất Noãn Tâm cũng mệt lã người, gật đầu, tìm một tản đá tựa đầu vào.

Nhìn thấy sắc mặt của anh rất khó coi, cô không khỏi áy náy. “Thật xin
lỗi…nếu không phải tôi cứ quấn lấy anh, thì bây giờ sẽ không….”

Cô biết rõ tính tình của anh không tốt, nói chuyện với cô rất phớt lờ.

Nhưng xảy ra chuyện như vậy, một câu trách mắng anh cũng không nói.
Vài lần cô suýt ngã, cũng đều là anh đỡ cô, bị cô đẩy ra, cũng không để
bụng. Nhìn vào những điểm đó, anh cũng không xấu xa đến vậy!”

Rốt cuộc anh là loại người như thế nào?

Ngũ Liên chỉ thở, không nói chuyện. Cả người giống như bị lửa đốt vậy,

hơi thở nóng hổi, đầu đau như búa bổ.

“Hôm nay chúng ta không thể đi tiếp rồi, tìm một cái hang nào đó ngủ lại

một đêm đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.