HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 57

“Thật vậy sao?” Hèn chi trên người anh lại có một loại chính trực rất đặc

trưng, nhã nhặn cùng cao quý. Thật trùng hợp lại gặp được người cùng
ngành, nhìn qua có thể thấy được anh là một người rất xuất sắc, Uất Noãn
Tâm liền nói: “Tôi cũng vậy! Tôi cũng vậy! À…ý tôi là, bây giờ không
phải, nhưng ba tháng sau tốt nghiệp thì phải rồi!”

“Cô là sinh viên năm cuối ư? Nhìn cô còn rất trẻ nha!”

“Khi tôi học trung học, đại học tôi có nhảy lớp, cho nên so với các bạn

cùng tuổi khác tôi tốt nghiệp sớm hơn họ. Nhưng không thể vì tôi mới
mười tám tuổi, mà xem thường tôi đấy nha!”

“Tôi không có ý đó! Cô đang học ở trường nào?”

“Bắc Đại!”

“Tôi là giáo sư của trường Bắc Đại! Trước đây tôi không gặp em! Không

lẽ em chính là sinh viên vừa chuyển đến trường hồi tuần trước - Uất Noãn
Tâm sao?”

“Ưm ưm ưm! Là em! Chính là em!” Cô gật đầu như lật đật. “Giáo sư,

chào thầy!” Cô phấn khởi cùng tôn trọng đưa tay ra, nhưng lúc này mới để
ý trên tay mình dính đầy sốt cà chua. Xấu hổ đỏ mặt, vội vàng rút tay về,
ngượng ngùng lè lưỡi.

Lương Cảnh Đường bị bộ dạng tinh nghịch của cô làm cho buồn cười, từ

trong lòng bật ra tiếng cười lanh lảnh, lúc này anh mới phát hiện ra, bản
thân hình như đã rất lâu không cười thoải mái như vậy rồi!

Người con gái vừa mới quen biết ở trước mắt này, trên người toát ra một

sức hấp dẫn khiến cho người khác muốn đến gần cô, bất giác anh mở
miệng: “Tôi đã xem qua thành tích của em rồi, rất xuất sắc! Vừa hay tôi
đang cần một người trợ lý, có muốn suy nghĩ về vấn đề này không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.