HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 638

Sự lên án của cô, sự tuyệt vọng của cô như một góc băng cứa đau trái tim

Nam Cung Nghiêu, nụ cười của cô làm cho anh có chút hoảng loạn, anh
chán nản buông cô ra. Cô nở nụ cười lạnh, đầu cũng không quay lại đi về
phía nhà ăn, lấy túi xách của mình, nói với Lương Cảnh Đường. “Chúng ta
đi thôi!”

Lương Cảnh Đường nhìn thấy cô đi ra cùng hướng với Nam Cung

Nghiêu, ý thức được vài điều gì đó, nhưng anh không hỏi cô bất kỳ điều gì,
rời khỏi cùng với cô.

Nam Cung Nghiêu nhìn thấy bọn họ rời đi, bàn tay nắm chặt lại thành

đấm, đây là lần đầu tiên trong đời anh cảm thấy tức giận đến bất lực.

Sự tức giận của anh, sự ‘giận dỗi vô cớ’ của anh chỉ khiến cho khoảng

cách giữa hai người càng ngày càng lớn. Anh có một loại cảm giác, người
phụ nữ này, mãi mãi không thuộc về bản thân. Giữa hai người còn lại, chỉ
là đau khổ giày vò cùng cãi nhau không dứt.

…………..

Trên đường đi, Uất Noãn Tâm dựa người vào cửa sổ xe, nhìn cảnh đêm

bên ngoài cửa sổ không mở miệng, trong đôi mắt chứa đầy mệt mỏi. Lương
Cảnh Đường không muốn quấy rầy cô, mở một bản nhạc nhẹ. Xe chạy
thẳng ra bời biển, hai bên quốc lộ là biển lớn và cát trải dài vô tận, gió biển
thổi nhè nhẹ, trong không khí tràn đầy mùi thơm tinh khiết của nước biển.

Lương Cảnh Đường dừng xe lại, tắt đèn xe. Xung quanh một màn đen

kịt, chỉ còn lại ánh sáng của ngọn hải đăng ngẫu nhiên quét qua, làm cho
khuôn mặt của cô sáng tối không rõ.

“Anh muốn hỏi có phải em có quan hệ với Nam Cung Nghiêu phải

không?” Sau một lúc, Uất Noãn Tâm mới nhàn nhạt mở miệng. Anh quá để
ý, bất cứ chuyện gì cũng nghĩ đến cảm nhận của cô trước. Với Nam Cung
Nghiêu, là hai loại người hoàn toàn khác nhau, Nam Cung Nghiêu quá ích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.