HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN 100 NGÀY - Trang 66

Một nửa bên má của anh chìm vào trong ánh sáng của ánh đèn, mọi

đường nét đều hiện lên rõ ràng, đồng thời càng hiện rõ hơn sự lạnh lùng,
làm cho Uất Noãn Tâm rùng cả mình, lúc đó những lời khích lệ trong lòng
cô cũng hoàn toàn mất hết. Nhưng nghĩ đến đây có thể là cơ hội duy nhất
có thể cùng anh nói chuyện một cách đàng hoàn, cho nên không thể không
lấy hết mười ngàn phần can đảm.

“Đi học là quyền lợi của tôi, xin anh đừng nên…”

“Quyền lợi ?” Nam Cung Nghiêu thốt lên một cách nhạo báng, cố ý kéo

dài âm cuối: “Cô chỉ có nghĩa vụ, không hề có quyền lợi!”

“Những gì cần làm tôi đã làm hết rồi!”

“Vậy sao? Tôi tại sao lại không biết cô làm rất tốt vậy nhỉ?” môi Nam

Cung Nghiêu hơi nhếch lên, cười lạnh: “Cô cho rằng, cô đã thành công lấy
được lòng tôi sao?”

“Tôi…”

“Đến đây!”

“Đến đây!” Giọng nói tựa như sấm chớp, như muốn chia năm sẻ bảy,

chấn động trời đất ở thế giới bên ngoài cửa sổ. Uất Noãn Tâm cả người ớn
lạnh, dợn sống lựng như có gai đâm vào vậy. Do dự vài phút sau đó mới
bước đến chổ anh. Vừa đi đến gần nửa mét, liền bị anh ôm vào trong lòng,
tấm lưng bị ấn xuống nền đá cẩm thạch của quầy rượu, đau vô cùng!”

Mặt của Nam Cung Nghiêu từ từ cuối thấp xuống, gần như cọ sát vào cổ

của cô, hơi thở mạnh mẽ hòa lẫn với mùi rượu phả vào bên tai cô, như có
ngọn lửa đang thiêu đốt, làm cho cô rung cầm cập.

“Cô sợ tôi sao?” Anh thấp giọng nói, quyến rũ, nhẹ nhàng nhưng nguy

hiểm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.