HỢP ĐỒNG TÌNH NHÂN - Trang 115

“Anh làm gì? Không phải anh đã nói, anh là một người đàn ông nguy

hiểm sao? Tôi sẽ tránh xa anh một chút!” Yên Lam nhìn hắn nói.

Mặc Hàm cũng không nói gì chỉ là theo phản ứng bản năng cầm lấy tay

Yên lam, cảm giác tay nàng thật nhỏ bé.

Hành động của hắn khiến Yên lam ngẩn người, tiếp theo “Ba” một tiếng,

Yên Lam lập tức giật thùng rác ra khỏi tay Mặc Hàm, sau đó chạy về phía
trước cũng không quay đầu lại, lúc đến trước cửa nàng mới dừng lại và
quay đầu nhìn Mạc Hàm đang ngây ngốc đứng yên tại chỗ, gằn từng tiếng
nói, “Tôi cứu anh, là hành động theo bản năng, nếu biết anh là người tùy
tiện như thế tôi sẽ không cứu anh! Chúc ngủ ngon, hy vọng chúng ta không
bao giờ… gặp mặt nhau nữa!”

“Cái gì?” Nhất thời Trình Mặc Hàm không thể tiêu hóa nổi lời nói của

Yên Lam, mãi cho đến khi người đã đi không còn bóng dáng, cả người hắn
mới run lên, cảm thấy hốt hoảng.

Nàng vừa nói cái gì? Nếu biết hắn là người xấu , nàng sẽ không cứu hắn

sao? Còn nói cái gì không bao giờ… muốn nhìn thấy hắn nữa? Nếu như
nàng biết nàng đã cứu một sát thủ, sẽ như thế nào? Kia… ha ha, có gặp mặt
nữa hay không, nàng có thể quyết định sao? Nàng có thể ngăn cản việc đi
đứng cuả hắn sao?

Từ nhỏ hắn đã sợ cùng người khác gần gũi, hắn và những sát thủ khác

đều giống nhau, thậm chí là còn hơn thế nữa, không chỉ có lạnh lùng, còn
lãnh khốc vô tình. Chỉ có lúc mẹ hắn còn sống là người duy nhất thân thiết
với hắn. Mặc Hàm vừa đi vừa suy nghĩ, hôm nay cùng Yên Lam ở chung
một chỗ, hắn đã phá vỡ nhiều nguyên tắc. Không cùng người khác chủ
động nói chuyện, hôm nay, hắn không những chủ động đến gần mà còn
muốn cùng nàng nói chuyện tiếp, là nàng, không thích, không để ý tới hắn;
bất luận kẻ nào cũng không chủ động tiếp xúc thân thể, hôm nay hắn đã lôi
kéo tay nàng. Ai, thực ra hắn muốn cứ nắm tay như thế mãi, lại là nàng cự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.