HỢP ĐỒNG TÌNH NHÂN - Trang 173

Yên Lam nở nụ cười. “Là em sợ anh sẽ nhanh chóng chán ghét. Hạnh

phúc ở trong tay cũng sẽ như vậy mà bay đi.”

Hạnh phúc đến làm nàng trở tay không kịp.

Một giây đông hồ trước hắn còn tức giận đến thâm tím mình mẩy, một

giây đồng hồ sau đã bị hắn ôm chặt vào trong ngực, hắn dùng hết đời này
để dịu dàng hôn nàng, yêu nàng, ôm nàng…

Đêm hôm đó, hắn không giải thích gì cả, nhưng lúc hắn trở về lần nữa,

trực giác của nàng cảm thấy hắn hình như có chỗ nào đó không giống như
trước.

Nàng không dám hỏi…

Sợ hỏi, cảm giác kia sẽ bay đi.

Đơn giản, mặc hắn yêu chiều nàng, đem nàng đi khắp nơi, nhìn biển,

nhìn núi, nhìn trăng, nhìn sao, thật ra nhìn cái gì cũng không quan trọng,
quan trọng là… Nàng thích cùng hắn ở cùng một chỗ, giống như trên đời
này chỉ có hai người bọn họ, lại có được hạnh phúc của toàn bộ thế giới.

Nàng khắc sâu bộ dáng cười rộ lên của hắn.

Nàng biết mình xong đời rồi…

Bởi vì nàng đã thương hắn, đã yêu đến mức khắc sâu tướng mạo tuấn tú

của hắn, tên của hắn, hơi thở, tất cả mọi thứ của hắn vào trong tim.

Lúc này, nàng giơ tay ra là có thể chạm được hắn, bắt được hạnh phúc,

nhưng nàng đang sợ hãi, rất sợ hãi.. Những thữ này, trong nháy mắt đều có
thể biết mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.