HỢP ĐỒNG TÌNH NHÂN - Trang 407

Dáng vẻ tươi cười của Cận Thế Phong rất bình tĩnh, cũng rất ý vị sâu xa.

Điều này làm cho Yên Lam cảm thấy ấm áp và an tâm, dường như chỉ cần
nghe hắn nói, những vận rủi sẽ không bao giờ rơi xuống mình nữa, từ nay
về sau, những vận may sẽ đến.

Nàng yên tâm giao bản thân mình cho Cận Thế Phong, mặc cho hắn đưa

mình đến nơi nào. Mấy ngày vừa qua, họ đã trải qua nhiều sóng gió, đều là
hắn giúp đỡ nàng, nếu như không có hắn, bản thân mình cũng không biết
nên làm gì bây giờ!

"Cười một cái đi, nhìn cái miệng bĩu ra của em kìa, cũng có thể cân lên

được 2 kí thịt lợn." Cận Thế Phong đột nhiên mở miệng nói.

Nhìn ánh mắt ôn nhu của Cận Thế Phong, Yên Lam thở dài nói, "Sao có

thể cười lên chứ! Những việc gần đây sắp khiến em suy sụp rồi, sao em lại
xui xẻo thế này chứ?"

"Em lại thế rồi, anh không phải đã nói không cho phép em suy nghĩ nhiều

như vậy sao! Những chuyện đó nếu đã qua đi, thì đừng nên nghĩ về chúng
nữa." Cận Thế Phong nghiêm túc nói. " Bây giờ điều em muốn là gì, làm
thế nào mới có thể khiến cho em vui vẻ."

Yên Lam nghe xong, rất muốn cứ như vậy dang tay ra ôm lấy hắn, vùi

vào trong lòng hắn, suốt đời cũng không rời đi nữa.

Quay cửa kính xe xuống, mặc cho những cơn gió nhè nhẹ táp vào mặt,

những cơn gió lành lạnh làm cho hai hàng lông mày đang nhíu chặt của Yên
Lam giãn ra, cũng cuốn trôi đi những cảm xúc dồn nén trong lòng nàng.
Thật giống như đất đai khô cằn lâu ngày trông mong một trận mưa tầm tã,
khiến cho bầu không khí khô nóng từ từ biến mất, cây cỏ trên mặt đất cũng
dần dần khôi phục lại sự sống. Cũng như nàng, cảm giác hanh khô chất
chứa trong lòng đã không còn thấy đâu nữa, chỉ còn lại một dòng suối lững
lờ trôi....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.