HỢP ĐỒNG TÌNH NHÂN - Trang 408

Dọc theo bờ sông, xe chạy quanh co, những áng mây hồng ngập trời, ánh

đèn đường soi rọi trên mặt nước tản ra thành những chấm nhỏ li ti, tựa như
những vì tinh tú rơi vào trong nước. Hết thảy phác họa nên một bức tranh
tươi đẹp.

Nhìn phong cảnh trước mắt, Yên Lam nhất thời cảm thấy bản thân mình

thật sự hạnh phúc nha! Niềm hạnh phúc của đời người, chẳng qua cũng chỉ
là như vậy. Những việc hỗn loạn ầm ĩ kia đã không còn quan trọng như vậy
nữa, thực sự nhẹ nhõm hết cả người.

Yên Lam lén ngắm nhìn Cận Thế Phong, lẳng lặng mà nhìn dáng vẻ lái

xe của hắn, nét mặt bình tĩnh, khiến nàng có một loại cảm giác nương tựa
an toàn. Cảm giác có hắn bên cạnh, thật tốt.

Qua không bao lâu, chiếc xe hướng đến một bãi đỗ xe bên bờ sông. Cận

Thế Phong dẫn Yên Lam đi ra, một con đường nhỏ rợp bóng cây trước mặt,
quanh co trải dài, xa xa ở cuối con đường nhỏ, có thể nhìn thấy một căn nhà
mộng ảo, có rất nhiều bóng đèn nhiều màu sắc vây xung quanh, huyền ảo
tựa như bước vào thế giới cổ tích.

"Từ giờ trở đi, chúng ta sẽ bước vào hành trình vượt thời gian. Nhớ kĩ,

phải nắm chặt tay của anh, nếu không, em sẽ bị lạc lối giữa con đường hầm
thời gian này." Cận Thế Phong nói đùa. Nắm tay Yên Lam bước đi trên con
đường nhỏ rợp bóng cây.

Chưa đi đến bậc thềm nhỏ của căn nhà gỗ, bọn họ đã nghe bên tai truyền

đến bài hát Dạo Bước Trên Đường Đời do ca sĩ nổi tiếng thập niên 80,
Đặng Lệ Quân hát, trong bóng tối như vậy, nghe bài hát này, dường như
thực sự đang bước vào thập niên 80 xa xưa. Ngẩng đầu, liền lập tức nhìn
thấy một chiếc máy hát cổ ngay tại cửa, tiếng hát chắc là phát ra từ đó, vẫn
còn mơ hồ nghe thấy những tạp âm từ đĩa nhạc cũ kỹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.