Serena tiến đến và ôm chặt hai hông Dan, lắc chúng tới lui và xoay qua
xoay lại, bắt chước y hệt theo cách mà hông của cô đang đong đưa. Dan
cười to và Serena mỉm cười theo cậu, hai mắt cô nhắm nghiền và thả lỏng
toàn thân, chìm đắm trong âm nhạc. Dan cũng nhắm mắt, để cho cơ thể cậu
hòa nhịp với cơ thể của cô. Chẳng hề gì khi cậu đang nhảy giống một thằng
khờ, hoặc cậu là kẻ duy nhất trong căn phòng này mặc áo vét trên sàn nhảy
(mà cũng có thể là người duy nhất ăn mặc như thế ở cả Williamsburg này),
chỉ cần cậu đang ở đây, bên cạnh cô ấy, và đó mới chính là điều quan trọng
nhất với cậu hiện tại.
* * *
Ngồi một mình tại bàn, Vanessa uống hết ly rượu của mình, sau đó uống
luôn của Dan. Đoạn nó đứng dậy và đi đến ngồi tại quầy bar.
“Cái áo sơ mi đẹp thật” anh chàng pha chế rượu tại quầy bình phẩm khi
anh ta nhìn thấy con bé. Anh chàng trạc hai mươi tuổi, tóc đỏ với hai mái
tóc mai dài hai bên, có nụ cười dễ thương và điển trai. Chị gái của nó luôn
miệng kể là anh chàng này đáng yêu như thế nào.
“Cám ơn anh” Vanessa mỉm cười đáp lời “Dạ áo mới ạ.”
“Em nên mặc màu đỏ nhiều hơn” anh ta nói và chìa tay ra “Anh tên
Clark. Còn em là Vanessa, đúng không? Ruby là chị gái của em?”
Vanessa gật đầu. Nó tự nhủ không biết có phải anh chàng này đang vồn
vã với nó vì anh ta thích chị nó hay không.
“Anh có thể chia sẻ với em một bí mật không?” Clark nói. Anh ta đổ một
vài thứ khác nhau vào trong bình trộn rượu martini và bắt đầu lắc.
Ồ, chết tiệt thật , Vanessa nghĩ. Anh chàng sắp sửa mở cửa trái tim và
dốc hết bầu tâm sự với mình về chuyện anh chàng sẽ yêu chị Ruby mãi mãi,
nhưng chị ấy dường như chẳng ngó ngàng gì đến anh ta. Và anh chàng
muốn mình đóng vai thần tình yêu Cupid và làm cái này cái nọ cái kia cho
anh ta đây.
“Chuyện gì vậy?” nó nói.
“À,” Clark đáp “Anh thấy em và chị Ruby thường hay lui tới chỗ này.”