HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 107

như vầy đâu?


Rồi bà vỗ nhẹ lên tay Tử Yên nói:


- Này cái con ranh con đáng yêu. Mi có được bao nhiêu bí quyết nữa
chứ? Để mai ta cho họp mặt lũ a đầu trong nhà này lại, cho mi mở lớp
dạy chúng nhé?


Tử Yên õng ẹo:


- Dạ không được đâu. Con mà dạy cho bọn chúng biết hết nghề, thì ai
cũng giống con, như vậy làm sao con còn được bà thương chứ?


Lão phu nhân cười nói:


- Mi đúng là tinh ranh! Nhưng mà chúng nó có thông minh thì cũng làm
sao hơn được mồm mép của ngươi chứ?


Tử Yên giả vờ hỏi, rồi bước đến bên kỷ trà, bưng một chén yến sào đến,
cười nói:


- Thiệt vậy ư bà? Vậy thì để thưởng con, bà ăn hết giùm con chén cháo
bổ này đi!


Kha lão phu nhân nhìn chén cháo, chợt do dự.


- Để chút nữa hãy ăn vậy.


Tử Yên hơi bất ngờ, nhìn tô cháo rồi nói.


- Để chút nữa nguội mất, sợ ăn không ngon...


Lão phu nhân nói:


- Nếu vậy khỏi ăn cũng được. Không hiểu sao mấy bữa rày cái bụng ta
thế nào đấy, nó cứ đau rêm rêm, ăn gì cũng chẳng ngon, uống thuốc cũng
không giảm.


Tử Yên có vẻ suy nghĩ, rồi lẳng lặng đặt chén cháo lên kỷ trà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.