HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 200


Lạc Mai lại bổ túc.


- Lần trước anh ấy gởi cho cánh hoa mai. Như vậy là một ẩn dụ. Còn bây
giờ mới thật sự là ra mặt tỏ bày.


Lạc Mai sai sưa tiếp.


- Nếu tình hình này kéo dài..., tôi nghĩ là cái ngày mà tôi được trực diện
với anh ấy không còn bao lâu nữa đâu. Ông nghĩ có đúng không?


Tình hình này kéo dài... có nên kéo dài nữa không. Chuyện càng lúc
càng diễn biến càng xấu. Đến nước khó mà thu dọn sạch sẽ được. Tất cả
chỉ tại ta cả! Mọi thứ nên chấm dứt đi là vừa.


Khởi Hiên nghĩ, và trong lúc Lạc Mai đang vui vẻ. “Lão Kha” đột nhiên
chụp lấy mảnh giấy xé nát.


Lạc Mai kinh hãi, chồm tới chụp lại.


- Đừng! Hãy trả lại cho tôi! Đấy là tín vật của anh Khởi Hiên dành cho
tôi mà... Tại sao ông lại làm thế?


Nhưng mảnh vụn của bài thơ giống như những cánh hoa mai trắng bị
“lão Kha” ném tung trong gió, nó cứ bay tung và Lạc Mai. Lạc Mai cũng
giống như một cánh hoa mai rụng. Lạc Mai lảo đảo suýt ngã. Mọi sức
lực tiêu tan. Lạc Mai đuổi theo những mảnh giấy vụn được hai bước là
sụm xuống. Lạc Mai ôm lấy bờ vai mình, run rẩy.


- Trời ơi... Sao ông nỡ... Ông tàn nhẫn như vậy?


Cái đau của Lạc Mai, Khởi Hiên thắm thía lắm. Nhưng nỗi đau của
chàng? Ai biết cho? Khởi Hiên cong hai tay lại, đưa lên trời bất lực
buông xuống. Khởi Hiên giận dữ.


- Vâng! Tôi tàn nhẫn như vậy đó... Nhưng mà... Tôi làm vậy là vì Khởi
Hiên, vì mợ... Mợ có biết không?


Đôi mắt “lão Kha” đỏ ngầu như sắp điên đến nơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.