HƯNG ĐẠO VƯƠNG - Trang 162

Đặt âu vàng non nước đều yên.

Ngẫm cơ liệu địch sao thiêng,

Ngày xưa hai chữ “tặc nhàn” không ngoa.

Quân ta mạnh chẳng qua nhẽ thẳng,

Việc nước xong bởi gắng lòng trinh.

Hiến phù dưới khuyết cáo thành,

Đền ân sơn hải chút tình quyên ai.

Trên thánh-đế giáng bài ngọc dụ,

Chiếu đình-thần làm sổ quân công.

Tùy công nhớn nhỏ gia phong,

Thái-sư tên ở đầu dòng gác Yên.

Phong vương tước gia thêm chữ Đại,

Đền sinh-từ ngự lại đề bia.

Thiên đình trích đã mãn kì,

Tạ từ sớ tấu đan-trì một phong.

Đưa xe hạc gió trong giăng đạm,

Ngày hai mươi tháng tám giờ lành.

Muôn năm Vạn-kiếp miếu đình,

Độ dân là phật, hiển linh là thần.

Còn nhật nguyệt trung thành còn giãi,

Còn phong đình nghĩa khải còn vang.

Tuồng chi là giống phạm Nhan,

Thác chưa biết xấu còn làm nhớp gươm.

Nào những lũ ma-vương, lệ-quỉ,

Nào những loài mộc-súy, thạch-tinh.

Liếc trông đã khiếp uy linh,

Lọ cây kiếm-thụ, lọ hình đao-san.

Cho biết đứng thần tiên xuất thế,

Khắp vùng giời chính khí hạo nhiên.

Ở đời giúp nước an biên,

Quỉ thần thì vẫn hiển nhiên như còn.

Tiếng khử bạo, gươm mòn vẫn sắc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.