HƯỚNG DƯƠNG - Trang 126

" Thế nào? Tiểu Vu? Hôm nay xe của tôi có thể sửa xong không?".

Người đàn ông trung niên đứng bên hỏi.

Vu Dương định thần, cất điện thoại, đeo găng tay vào: " Có thể".

" Vậy thì tốt rồi, hôm nay mà nghỉ làm lại không kiếm được tiền".

Người đàn ông trung niên lắc đầu cảm thán: " Giờ chạy xe ôm ở trấn Thanh
Vân cũng chẳng được bao nhiêu. Mấy năm trước trên trấn không có nhiều
xe, hai năm qua thì... Ây dà".

Vu Dương cầm đồ nghề sửa xe, tâm tư vẫn lưu lại dòng tin nhắn vừa

nãy nên câu nói đó của ông, anh không nghe thấy.

" Tôi nói này Tiểu Vu, cậu còn trẻ mà vẫn làm công việc này sao? Cậu

có thể lên trấn đi theo người ta làm ăn là kiếm được một món lớn đấy".
Người đàn ông trung niên nói tiếp: " Không giống như chúng tôi, già rồi,
học không được nên chỉ có thể làm mấy việc bỏ đi thôi".

Vu Dương không trả lời ông, anh đẩy nhanh tiến độ, một lát sau, đứng

lên nói: " Xong rồi".

" Xong rồi? Nhanh vậy?".

" Vâng, chú xem thử xem".

Người đàn ông nhảy lên xe, chạy một vòng rồi quay trở lại, nét mặt

vui vẻ: " Tốt rồi tốt rồi, Tiểu Vu, cháu đúng là chuyên gia sửa xe". Nói
xong, ông rút thuốc ra.

Vu Dương cởi găng tay, nhận lấy trực tiếp châm lửa, nheo mắt rít vài

hơi.

" Lát cậu có việc, tôi không làm phiền cậu nữa, tôi đi kiếm khách đây.

Hôm nay trên trấn có hoạt động, rất đông người, nhân lúc còn sớm chạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.