HƯỚNG DƯƠNG - Trang 430

bao nhiêu cháo. Nên anh vào bếp hâm lại cháo, một lần nữa múc ra bát cho
cô: "Ăn cháo rồi uống thuốc".

Khương Ninh bưng bát cháo, không ăn miếng nào. Vu Dương biết tâm

trạng Khương Ninh đang không tốt, anh đưa tay lên xoa đầu cô.

Buổi tối, Khương Ninh trằn trọc mãi không ngủ được, không sao xóa

hết hình ảnh Từ Giai Tú khóc nỉ non trong tâm trí.

Vu Dương ôm cô, hỏi: "Không ngủ được à?".

Khương Ninh nằm trong lòng anh khẽ gật đầu.

"Vẫn đang nghĩ sao?".

Khương Ninh chui vào trong lòng anh, trả lời: "Từ Giai Tú... cô ấy rất

ít khi khóc".

Cô nói: "Hồi cấp hai, trong trường có mấy tên côn đồ, cứ tan học là

chúng lại tìm bọn em gây sự. Cô ấy trực tiếp đánh nhau với bọn chúng để
bảo vệ em. Tuy bị thương nhưng cô ấy vẫn mỉm cười để an ủi em...".

Khương Ninh lẩm bẩm, kể lại những chuyện thú vị hồi cô và Từ Giai

Tú còn bé. Chuyện cấp hai các cô đi leo núi hái quả dại, cộ bị té từ trên cây
xuống, gãy chân, cuối cùng là Từ Giai Tú phải cõng cô từ trên núi xuống.
Rồi chuyện năm cô thi tốt nghiệp xong cấp ba trong thành phố, Từ Giai Tú
đã đạp xe chở cô đến miếu Văn Xương Tinh Quân. Từ Giai Tú không cầu
xin mình thi đạt thành tích tốt mà chỉ cầu mong Khương Ninh có thể đạt
được nguyện vọng trong kỳ thi đại học.

Vu Dương chăm chú nghe cô kể chuyện, tay anh vỗ nhẹ sau lưng cô

giống như dỗ dành một đứa bé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.