HƯỚNG DƯƠNG - Trang 433

đúng lúc trông thấy Khương Ninh. Cô mỉm cười, vẫy tay gọi: "Nhanh lên".

Khương Ninh quan sát Từ Giai Tú, nét tươi vui tràn ngập khuôn mặt,

vẻ suy sụp của ngày hôm qua dường như đã biến mất.

"Mau lại đây đứng đi, không lát nữa đông người không nhìn thấy

đâu".

Khương Ninh bật cười: "Chẳng phải năm nào cậu cũng xem rồi, thế

vẫn chưa đủ à?".

Từ Giai Tú lườm cô một cái: "Mình không phải vì cậu sao? Hai năm

cậu không trở về, lễ hội diễn ra thế nào chắc cậu quên cả rồi. Hơn nữa,
thằng nhóc Phương Nguyên đã xem bao giờ đâu".

Phương Nguyên đứng bên gật mạnh đầu.

Khương Ninh thấy Từ Giai Tú vẫn có tâm tư khua môi múa mép với

mình, cuối cùng cũng cảm thấy hơi yên tâm.

Một lúc sau, người dần dần đến đông hơn. Người tới muộn sống chết

len lên trước hòng kiếm được vị trí tốt, xô xô đẩy đẩy không mảy may để ý
người khác đang quát tháo chửi rủa.

Vu Dương liên tục đưa người ra để che chở cho Khương Ninh. Không

ai dám động vào cô và cũng không ai dám làm gì anh. Bởi vậy, cho dù
xung quanh đã thay đổi mấy vòng người nhưng đám Khương Ninh thì vẫn
cắm rễ tại chỗ.

Cuối cùng, phía trước vẳng đến tiếng kèn xô na và tiếng đồng la, đoàn

người tiễn thần đã đến, nơi họ đi qua tiếng pháo nổ rền vang, người người
chen lấn vào làm lễ, bọn trẻ rải giấy vàng mã dọc đường tiễn thần, đây là
do người lớn căn dặn, nói rằng thưởng tiền cho thần thì sau này sẽ kiếm
được nhiều hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.