HƯỚNG DƯƠNG - Trang 464

Lưu Hưng phụ họa: "Đúng ạ".

Khương Ninh đoán chuyện cô báo án lần trước Tiền Cường chắc chắn

đã biết, thâm tâm cảm thấy lạnh run. Nhưng cô vẫn mím môi, nhìn vào
Tiền Cường, nhấn mạnh từng chữ một: "Có gì thì anh cứ chĩa vào tôi, đừng
đụng vào người thân của tôi".

Tiền Cường ra vẻ khó xử: "Việc này khó đảm bảo lắm đấy".

Khương Ninh xiết tay thành nắm đấm: "Tiền Cường, anh khinh người

quá đáng rồi".

"Khương Ninh, em có đùa không đấy? Làm chuyện này đều là tự

nguyện, không ai bắt buộc ai, em trai em cũng là tự nguyện giúp anh. Em
phải cảm ơn anh vì đã không cho nó nhập bọn mà chỉ làm canh gác, bằng
không thì...Không chỉ bị giam đơn giản mấy hôm như thế đâu".

Khương Ninh nhìn vẻ mặt tiểu nhân của hắn căm hận nghiến răng

nghiến lợi.

Tiền Cường nghiêng người ghé sát vào cô: "Sao? Giờ biết rõ thủ đoạn

của anh rồi hả? Hối hận còn kịp. Chỉ cần em chia tay thằng sửa xe kia, đi
theo anh, sau này anh cam đoan sẽ không động đến người nhà của em".

Khương Ninh tức giận toàn thân phát run. Cô nghiến răng, trả lời:

"Nằm mơ đi".

"Ngày nào anh chẳng nằm mơ đến em". Tiền Cường cười đen tối, ghé

sát hơn vào người Khương Ninh, thò tay giữ chặt tay cô đặt lên đầu gối:
"Thậm chí trong mơ, anh cũng mơ được nếm thử mùi vị của em".

Khương Ninh giận dữ đến phát run. Cô đứng bật dậy đẩy chiếc ghế ra

sau, cầm cốc rượu để trên bàn hất mạnh vào khuôn mặt nung núc mỡ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.